Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Tôi vừa nói vừa ra sức biểu cảm ngây thơ vô số tội.

C ả n h s thẩm vấn tôi là một cô gái có làn da trắng cao ráo, rất gọn gàng, gương mặt lạnh như tiền.

Cô ấy lật tài liệu, hỏi thẳng :

“Cô không có visa, lại được Mỹ?”

Tôi nghe xong mà lòng “thịch” một .

, hả… Tôi xuyên không tới đấy! cho hỏi, tôi không có visa thì có thể đưa tôi về nước không?”

“Có được hoàn vé máy bay không ạ? Không thì cũng được, tôi có một người sếp, người siêu tốt , chị có thể giúp tôi liên lạc ảnh không?”

Tôi chớp chớp mắt, vẻ mặt vô hại, dễ thương vô đối.

Cô c ả n h s chẳng buồn ngẩng đầu, lật tài liệu rồi tiếp tục hỏi câu nữa.

Tôi thành trả lời từng câu một. Dù thì này vốn chẳng liên quan gì tôi nhiều.

khi rời khỏi phòng, cô c ả n h s lạnh giọng thông báo:

“Vì cô liên quan một vụ n m ạ n g, hiện tại cô không được rời khỏi nơi . Sau khi vụ việc được điều tra rõ ràng, chúng tôi sẽ trục xuất cô về nước.”

Tôi đảo mắt, thở dài một tiếng:

“Xui tận mạng rồi.”

Rồi kiếm ghế sofa nằm một phát.

Thời gian chầm chậm trôi, không ai quay lại hỏi tôi nữa.

chẳng bao lâu sau, bên ngoài phòng tạm giữ bắt đầu náo loạn.

Tôi lờ mờ nghe được từ như “x c c h ế biến mất”, “pháp y bị g i e c”…

Chẳng bao lâu, nữ c ả n h s khi nãy hình như là Jessica gì mở cửa bước .

Trán cô ấy lấm tấm mồ hôi, vừa mở miệng là hỏi thẳng:

“Cô biết được hắn c h e c?”

Tôi nghe vậy, đoán ngay có biến, liền hỏi lại:

“Pháp y kết luận ông chú da đen c h e c từ bao giờ?”

Jessica hơi do dự một chút, rồi đáp:

“… Sáu .”

Sáu ?!

C h e c được sáu mà vẫn hoạt động, lại còn giữa ban ban mặt chẳng lẽ… là thây ma nổi tiếng ở bên ?!

nếu là thây ma thì lại giống người như thế?

Tôi nhớ lại lúc chưa phát hiện, ông hành xử chẳng khác gì người bình thường, lại bắt đầu thấy nghi nghi.

Không những di chuyển ban , mà còn bắt chước con người giống từng cử chỉ nhỏ như vậy… Giống con thi nô ở quê nhà tôi quá…

Loại đặc biệt như vậy, lẽ nào…

Hắn là “chuỗi”?

(Hay còn gọi là “xác chuỗi” một loại thây ma siêu cấp truyền thuyết.)

Là ai mở khóa thứ này ra vậy trời?!

Tôi còn đang suy nghĩ thì… 

“Rầm!”

Cửa phòng lại bật mở lần nữa.

Một viên cảnh trẻ hốt hoảng chạy :

“Jessica! Lại có rồi, mau tới xem!”

gì?”

cảnh trẻ mặt tái mét:

“Xác của pháp y cũng biến mất rồi… nhà xác… có tiếng động lạ!”

Mặt Jessica trắng bệch như tờ giấy.

Tôi liền giơ tay:

“Chị ảnh ơi, nếu tôi giúp các người tìm ra hai người .h.i .h.ể thì có thể đưa tôi về nhà không?”

Tôi bị áp giải ra khỏi phòng.

Đổi hướng, rồi bị nhốt chung một phòng khác đeo người bị tình nghi còn lại…

Chỉ sau vài phút bình tĩnh lại, Jessica nữ cảnh kia ra một kết luận như phim b.o.m tấn:

là một vụ khủng bố có tổ chức, có chuẩn bị từ và chắc chắn còn có diễn biến tiếp theo!”

“Có một lực lượng tội phạm không nhỏ đang âm mưu khởi động hoạt động tôn giáo cực đoan ngay trên đất nước này!”

“Pháp y Victor chắc chắn bị mua chuộc, tôi Jessica thề sẽ khiến hắn phải trả giá! Tòa nhà này được phong tỏa. Tôi muốn tất cả mọi người hành động khẩn cấp, truy tìm tung tích hai kẻ kia, vạch trần bộ mặt của chúng!”

Tôi cũng định khuyên cô bớt hoang tưởng đi, cảm giác như đang nói một người từng bị trai lừa trăm lần mà vẫn không không tỉnh ngộ thì cũng như không thôi, đúng là cứng nhắc phát sợ.

Không lừa nổi chút nào.

đạo sĩ mà gặp kiểu này đúng là muốn gác kiếm về quê

Sau khi bị nhốt lại, trời dần chuyển sang hoàng hôn.

bệnh viện chẳng còn người. Đám bảo vệ cũng bị Jessica điều động đi truy lùng hai người kia, ai nấy chạy đôn chạy đáo như sắp bắt ma sự.

Tầng dưới ồn ào hẳn lên. Tôi bị giam trên tầng năm, một phòng chứa đồ nhỏ, tay còn bị còng nên chả ăn gì được.

Tôi hé cửa sổ chớp nhìn ra ngoài một làn tử khí mỏng mảnh đang loang trên mặt , có màu vàng nhạt, nhè nhẹ lan rộng.

Chẳng rõ nhà xác dưới tầng trệt đang có gì, toàn bộ tòa nhà đang bị thi khí bao phủ tốc độ kinh dị.

Tình hình… cực kỳ không ổn.

“Ê! Tất cả là tại cô mà tụi này bị nhốt ở ! Cô không biết nói xin lỗi ?”

Tôi quay đầu lại. đeo đang trừng mắt nhìn tôi:

“Cô không thấy áy náy ?”

Tôi còn chưa kịp đáp trả thì cô nàng U/Tuber cùng bị nhốt chung lên tiếng :

“Không không không, mọi người đều thấy rõ ràng là cô ấy không hề đụng sếp . Người duy nhất tiếp xúc ông là chính đấy. Tính ra thì nghi phạm lớn nhất phải là chứ lại đổ tội cho cô ấy?”

Cô gái tóc vàng mắt xanh, làn da rám nắng khỏe mạnh vừa nhìn là biết kiểu đam mê các hoạt động ngoài trời.

Tôi nghĩ cô nàng vẫn chưa rời đi chắc là vì… tò mò muốn được c.h.ế. mà.

“Chào cô, tôi là Ellie, tôi rất thích văn hóa của đất nước các bạn.”

“Tôi là Lý Tương Liễu. Gọi tôi là Lý hoặc Liễu đều được.”

đeo nhướn mày:

“Cô là dân nhập cư trái phép đấy, sắp bị trục xuất rồi. Cô còn kết bạn gì?”

“Liên quan gì ?” Ellie đáp không chút khách khí.

đeo nghẹn họng, đành im bặt.

Ellie quay sang tôi:

“Cảnh không có bằng chứng buộc tội cô. Chắc sớm muộn gì cô cũng được thả thôi. Tôi đi nhé, số điện thoại này là của tôi, nào cô ra ngoài nhớ gọi lại cho tôi .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương