Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tháng giày vò lẫn nhau trôi qua thật vui vẻ.
Vui vẻ vậy thì sao có thể quên Hứa Quốc Dũng được chứ.
nhớ lần trước đến xưởng của ta, tôi đã chụp mấy ống xả thải.
Và cả mối quan hệ mập mờ của ta cô kế toán đã có chồng kia nữa.
Ảnh quan trọng thì gửi đúng người mới được.
Chuyện công việc thì tìm đối thủ cạnh tranh.
Chuyện tình cảm thì tìm chồng của cô kế toán.
bức ảnh là do Từ giúp tôi gửi đi.
Ánh mắt anh ta có chút phức tạp.
Có chuyện, chung quy anh ta vẫn không thể nào hiểu được.
Đồng cảm, suy cùng, vẫn là một thứ gì quá xa vời.
Chẳng lâu sau, Hứa Quốc Dũng bắt rơi vào cảnh bù tóc rối.
Kẻ thất phu nổi giận, m.á.u văng ba thước.
Người chồng của cô kế toán kia cầm d.a.o đến uy h.i.ế.p Hứa Quốc Dũng, tuy không ta bị thương, cũng khiến ta sợ xanh mặt.
ta không dám truy cứu, nếu không thì cả mặt mũi lẫn thể diện đều mất sạch.
Tiếp theo là sự kiểm tra của các cơ quan chức năng.
Yêu cầu chỉnh sửa trong thời hạn. Hứa Quốc Dũng không hề để tâm, nghĩ rằng chỉ cần mời ăn uống, đút lót là có thể qua mặt được.
Ba tháng sau, xưởng bị niêm phong.
Hết cách, Hứa Quốc Dũng đành tiu nghỉu quay về nhà.
Đến lúc , mới thực sự là cuộc chiến giữa hai người họ.
Chỉ chưa đầy một tuần, vốn đang vui vẻ đã không thể chịu nổi Hứa Quốc Dũng.
ta thì tối ngủ nướng, không ngoài đánh bài, nhậu nhẹt bạn bè, thì cũng chỉ ở nhà xem tivi, chẳng chịu bất cứ việc nhà nào, quần áo bẩn vớ bẩn vứt lung tung, kén cá chọn canh, chê bai không tốt, kia không xong.
Hai người họ đã có một trận cãi vã nảy lửa nhất từ trước đến nay.
lần tiên đuổi Hứa Quốc Dũng khỏi nhà.
Tôi xem mà thấy trong lòng hả hê vô cùng.
Chỉ là ồn ào quá.
là tôi ngân nga hát vu vơ rồi trở về phòng.
Hứa Niệm đã chọn xong chuyên ngành, nó muốn thi vào ngành Khoa học sinh học, và chọn một trường đại học ở tỉnh An Huy.
tôi thì đi theo đúng con đường của kiếp trước, chọn ngôi trường cũ của mình.
Từ càng trở nên trầm lặng.
Anh ta lặng lẽ nhìn tôi, lặng lẽ đi theo sau tôi.
“Rốt cuộc cô muốn gì? Hứa Tư Tư, cô có tôi không?”
“Quan trọng không?”
“Không quan trọng sao?”
Tôi hít sâu một hơi : “ Từ, nếu anh sống chỉ để tôi ai, anh ai thì anh quá kém cỏi rồi.”
Thời gian cứ trôi vùn vụt, cuốn theo bước chân vội vã của chúng tôi.
và Hứa Quốc Dũng lục đục chuyện ly hôn.
ta không nhiêu lần muốn tìm đến tôi để an ủi, đều bị tôi lạnh nhạt gạt đi.
ta gào khóc trong tuyệt vọng, tôi chỉ im lặng nhìn, thể nhìn một kẻ điên vô lý loạn.
Dần dà, dường bắt sợ tôi.
Tôi thì càng trưởng thành, ta thì mỗi một già đi, sao có thể không sợ hãi cơ chứ?
ta cứ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ đối xử ta bằng chính cách mà ta đã từng đối xử tôi.
Cuối cùng, kỳ thi đại học cũng đến đã định.
Hứa Niệm đã chuẩn bị xong hành lý, mua cả vé xe tối hôm .
Nó nóng lòng muốn rời đi, muốn đến một nơi hoàn toàn mới.
Tôi thờ ơ nhìn nó, nhẹ nhàng : “Hứa Tư Tư, con người , nhất định sống thật tốt ở một góc nào trên giới , đến khi nhắm mắt xuôi tay.”
Hứa Niệm vội vàng cúi gằm mặt.
Nó tiến lên, ôm chầm lấy tôi.
“Hứa Tư Tư, tôi ghét chị nhất! sao giờ, người tôi yêu nhất cũng là chị.”
Tối hôm , Từ chặn đường tôi.
Anh ta cười lười biếng: “Không cô muốn chọc tức ba mẹ cô à? Tôi cô dùng ké , miễn phí.”
Tôi lườm anh ta.
“Đồ ngốc.”
Quay lưng bước đi, giọng của Từ khẽ hơn.
“Hứa Tư Tư, lẽ chúng ta không nên đến nước .”
“ nhiêu năm qua, tôi luôn tự hỏi, liệu tôi có thật sự cô không, tôi không chắc. tôi , bảo tôi rời xa cô, tôi không muốn.”
“ , cô ở bên tôi chỉ là vì muốn hơn thua, chỉ muốn hơn Hứa Niệm một bậc, chứ không hề thật lòng tôi. Tôi đã rất buồn, nên mới lỡ lời điều vậy.”
“Hứa Tư Tư, tôi cô.”
Tôi khẽ ngẩng , lòng trăm mối ngổn ngang.
Không hẳn là buồn, có chút nghẹn ứ.
Từ đang nhắc đến tôi phát hiện bức vẽ của Hứa Niệm.
Anh ta bảo chỉ là chút tiếc nuối tuổi trẻ, đừng có vô lý ầm ĩ.
Bảo Hứa Niệm chỉ là người đã đi rồi, nên dừng .
sao tôi có thể chấp nhận tình cảm năm qua chỉ là một sự dối trá.
là tôi cười nhạt: “Vậy thì chúng ta đúng là một cặp trời sinh rồi, anh coi tôi là người thay Hứa Niệm, tôi coi anh là công cụ để hơn thua Hứa Niệm. Vừa hay, chẳng ai nợ ai.”
Từ trừng mắt : “Cô gì?”
“Tôi tôi chưa giờ anh, tôi chỉ muốn thắng Hứa Niệm một lần.”