Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta thấy A Mộng không phản kháng, đi theo hai người của Thập Cung rời đi, lo lắng đến nghiến răng.
không thể đuổi theo, mọi việc vẫn đang tiếp diễn, ta phải lấy được mẫu cổ.
khi cơ quan lăng mộ được mở ra bằng m.á.u của ta, lộ ra một đường hầm.
Từ trước đến nay chỉ có hoàng đế mới được đi vào.
Ta một mình bước vào, hít sâu, đè nén cảm xúc xuống đáy lòng.
Bên trong trống trải, không có thuật luyện kim nào A Hổ , chỉ có một bức bích họa khổng lồ vẽ đế cưỡi ngựa múa kiếm.
Xen lẫn trong đó là mật mã của Thập Cung.
Ta bước lên, gõ nhẹ vào vài vị trí trên bích họa, lặp đi lặp lại vài chục lần, nghe thấy một tiếng “cạch” — Dưới móng ngựa lộ ra một hàng rãnh.
Bên trong, có hàng trăm chiếc lọ nhỏ được niêm phong.
Đây chính là mẫu cổ của t.ử mẫu cổ, liệu luyện chế Vinh Đan khó tìm, chỉ khi luyện thành mới phong ấn t.ử cổ vào.
Bình thường, t.ử mẫu kết hợp, chúng chỉ là những vật c.h.ế.t rơm rạ, không có tác dụng hại người.
phát huy tác dụng của t.ử mẫu cổ, phải tách chúng ra, mẫu cổ mất đi t.ử cổ sẽ trở nên kích động và hoạt động.
Dựa vào đặc điểm này, trong hàng trăm chiếc lọ nhỏ, ta tìm được bốn con mẫu cổ đang hoạt động.
Ta nhíu mày: “Kỳ lạ, cung chủ Thập Cung chỉ có ba người, tại sao lại có con thứ tư?”
“Hihihi… Đó là đương nhiên, vì có người vẫn chưa c.h.ế.t hẳn.”
Giọng trẻ con trong trẻo vang lên bên tai, ta lập tức nổi da gà.
Người đến, lại là Nhất.
Cô bé A Hổ phái đến truyền lời hôm đó.
Về danh nghĩa, là đệ t.ử của ta, A Hổ từng sai dâng trà ta.
“ rốt cuộc là ai?” Ta tay đặt lên kiếm bên hông.
thở dài: “Ta là thân thể dự phòng của A Hổ, khi tu luyện Thần Thoát Quyết đến tầng thứ ba, người quán đỉnh ta, lại không phải A Hổ.”
A vẫn còn sống.
lỗi lầm ngẫu nhiên, Nhất đã được truyền thụ lực và một phần ký ức của ta.
A Hổ vì hỏi ra toàn bộ Thần Thoát Quyết, nên vẫn giữ mạng ta, A c.h.ế.t không được.
“Người luyện võ, tự sát chẳng phải dễ sao?” Ta đầy nghi ngờ.
Nhất mỉm cười: “ nên, A Hổ lo ta tự sát, dùng luyện kim thuật, luyện ta cùng với xe lăn làm một, ngày đêm ta ngồi thiền trên người ta, khiến ta không thể phản kháng.”
Cái đầu nhỏ của ta rơi vào trạng thái đơ.
“A Hổ ta… thật sự biết luyện kim thuật sao.”
Nhất giải thích: “Luận kim thuật này, là cấm thuật Tịch Xuân sáng tạo ra, các đời đế vương đều trường bất lão, nên chỉ lưu truyền trong hoàng tộc họ … Cái A Hổ có, là tiên đế ban .”
“Tiên đế?” Ta nhíu mày.
“Người quên rồi sao, mẫu thân người Mẫn từng là chủ nhân của Tu La Song Đao, đệ t.ử đắc ý của A , sư tỷ của A Hổ, người nghĩ ta làm sao mất hết võ , vào cung làm phi?”
Nhất chậm rãi : “A Hổ họ , ta là ruột của tiên đế và Thái .”
“Hả?”
Vẻ mặt ta vừa nhai phải lá dương.
Thực tế, đế không có quan hệ huyết thống.
Khi tiên đế còn là Thái tử, phụ hoàng hắn thích “ăn nem”, A Hổ chính là nghiệt duyên hắn dan díu với vợ của bề tôi ra.
Vợ của đại thần không chịu nổi sỉ nhục, khi hạ A Hổ u uất c.h.ế.t.
Vị đại nhân họ kia khi vợ c.h.ế.t, mới biết được nhân, nổi giận, cùng phe cánh âm mưu tạo phản.
ta thất bại.
Cả nhà họ đều bị liên lụy.
Mẫn và người song A Hổ, vì có căn cơ tốt, được A của Thập Cung nhận làm đồ đệ.
đó, Mẫn trời thần lực trở thành A Hổ, sử dụng Tu La Song Kiếm, chuyên bảo vệ an toàn Thái tử.
vài lần cứu nguy, Thái t.ử si mê , nhất định phải cưới làm vợ.
Mẫn say mê võ học, không màng tình ái, khi cự tuyệt Thái tử, bẩm báo A , xin được điều chuyển tác.
cuối cùng người trở thành A Hổ, lại không phải .
— bị người mình tin tưởng lừa gạt, uống trà hóa giải nội .
Từ đó trở thành chim bị nhốt trong lồng.
Hèn chi A Hổ ghét Cố Kính, đều là cái bóng của quá khứ.
Chỉ là sự ghen ghét lẫn nhau của những kẻ ích kỷ vô tình thôi.
“Ta biết, người không A Mão c.h.ế.t.”
“Cách giải quyết đơn giản, g.i.ế.t A Hổ, giải thoát A là được.”
Ta và Nhất đạt thành hợp tác.
Tấn Thập Cung, cứu A Mão, g.i.ế.t A Hổ.
Quay đầu lại, trở về hoàng cung.
Ta tìm Thái đang bị giam lỏng, lại mặc long bào ta.
Chuyện chính là vậy, kẻ thù chung, lợi ích rõ ràng, hoàng đế vẫn là ta làm thì hơn.
“Không phải chứ, hai người đang đùa à?”
Thái mặt mày ủ rũ, vô cảm : “Hắn ta tốn bao nhiêu tâm tư đưa hoàng vị vào tay , thà bán mạng A Hổ, lại phụ lòng khổ tâm của hắn ta rồi.”
Ta cúi đầu: “Huynh ấy chưa từng hỏi ý kiến của ta, không tính, ta ở lại trong cung là vì huynh ấy ở đây.”
“Ta không hiểu nổi, Thìn Long tiểu thư, đã là hoàng đế rồi, cung ba nghìn giai lệ, nam nhân thiên hạ đều rửa ráy sạch sẽ chờ lựa chọn, sao cứ phải nhất kiến chung tình với một người?”
Thái lắc đầu, cười khẩy: “Biết sớm là đồ ngu ngốc không có chí tiến thủ vậy, ta đã không vứt bỏ , mất tìm một đứa ngốc làm bù nhìn, thì ra con ta ra chẳng thông minh gì.”
“Dù chỉ là sư đồ, ta sẽ cứu huynh ấy.” Ta bình tĩnh : “Đế vương tuy quyền khuynh thiên hạ, ta chỉ có huynh ấy là người thân.”
Thái im lặng.