Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/50ObJYIAMO

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 8

Cậu ta cố ý không về nhà, dắt theo Giang Tiểu Ngư đến sống trong căn hộ cao cấp ven sông nhà họ Kim.

Thấy Giang Tiểu Ngư phấn khích chạy khắp nhà, đôi mắt lấp lánh, miệng không ngừng khen ngợi…

Châu Văn Bân cảm thấy lâng lâng như bay trên mây.

Cậu ta chờ Kim Bảo Bảo đến xin lỗi, như mọi lần.

Bởi vì trước đây, mỗi khi cậu ta giận, Kim Bảo Bảo đều là người chủ động dỗ dành trước.

Từ mẹ cậu ta – Lý Hữu Lan – Châu Văn Bân biết Kim Bảo Bảo chuẩn bị đến tìm mình.

Cô ấy còn bảo dì giúp việc nấu món canh mà cậu ta thích nhất.

Biết trước cô ấy sẽ đến làm lành, Châu Văn Bân cố tình tránh mặt.

Cậu ta muốn Kim Bảo Bảo tức đến mức phải phát ghen, thậm chí là nổi điên lên như những cô gái bình thường tranh giành bạn trai.

Quả nhiên, chẳng bao lâu sau Giang Tiểu Ngư gọi điện vừa khóc vừa kể rằng bị Kim Bảo Bảo đuổi ra khỏi nhà.

Cậu ta tin chắc Kim Bảo Bảo ghen đến phát điên, vậy là yên tâm.

Ngay lập tức gọi điện cho cô, ra lệnh bắt cô phải xin lỗi.

Cậu ta tin cô sẽ làm như yêu cầu.

Nhưng không – Kim Bảo Bảo lại làm hoàn toàn ngược lại.

Cô cho người đổi toàn bộ mật khẩu nhà, khóa thẻ của cậu ta.

Không chỉ thế, cô còn ra lệnh đuổi cả cậu ta và mẹ ra khỏi nhà.

Châu Văn Bân hoảng hốt, gặng hỏi Giang Tiểu Ngư chuyện gì đang xảy ra.

Giang Tiểu Ngư nức nở kể lại rằng Kim Bảo Bảo đánh cô, tát tai, túm tóc, chửi rủa là “đồ rẻ rách, con đĩ thối”.

Trong lời kể của cô ta, Kim Bảo Bảo là một cô gái yêu đến phát cuồng, ghen tuông mù quáng.

Châu Văn Bân yên tâm: Kim Bảo Bảo vẫn yêu cậu ta.

Cô ấy nhất định sẽ xuống nước xin lỗi.

Cậu ta cố tình để Giang Tiểu Ngư ngồi vào chỗ của Kim Bảo Bảo, chỉ để kích cô nổi giận.

Và cô thật sự đã nổi giận.

Nhưng không chỉ đuổi Giang Tiểu Ngư, mà còn đuổi luôn cả cậu ta.

Châu Văn Bân bắt đầu lo lắng, nhưng vẫn gồng mình lên nhắn tin thị uy, uy hiếp.

Chỉ cần Kim Bảo Bảo chịu xin lỗi, cậu ta sẽ lập tức bỏ Giang Tiểu Ngư.

Nhưng không – Kim Bảo Bảo chẳng những không xin lỗi, mà còn thẳng tay tát Giang Tiểu Ngư ngay trong trường.

Cậu ta tận mắt thấy Giang Tiểu Ngư bị đẩy ngã lăn ra đất.

Quen biết Kim Bảo Bảo bao nhiêu năm, cậu ta biết rõ tính cô kiêu kỳ nhưng chưa từng động tay với ai.

Cái tát đó… khiến lòng cậu ta dâng trào sung sướng.

Kim Bảo Bảo yêu cậu ta đến phát điên rồi!

Cậu ta cố tình quát tháo trước mặt mọi người, chỉ chờ cô xin lỗi.

Nhưng Kim Bảo Bảo chỉ lạnh nhạt tát một cái rồi rời đi, không thèm ngoái lại.

Châu Văn Bân sững sờ.

Hóa ra… người điên không phải Kim Bảo Bảo.

Mà là cậu ta.

13

Vì bị Kim Bảo Bảo tát, Giang Tiểu Ngư không dám tin hỏi anh ta: “Sao con gái người giúp việc lại dám ra tay với cậu – thiếu gia nhà giàu?”

Châu Văn Bân không dám trả lời, chỉ ậm ờ qua loa, nói rằng Kim Bảo Bảo với anh ta lớn lên cùng nhau, được nuông chiều hư rồi.

Để an ủi Giang Tiểu Ngư, Châu Văn Bân đưa cô ta đi bệnh viện, sau đó lại tới công viên giải trí.

Anh ta thấy Giang Tiểu Ngư gửi tin nhắn khiêu khích Kim Bảo Bảo, trong lòng chỉ chờ cô không nhịn được mà đến xin lỗi, xuống nước.

Nhưng chờ đợi không phải là lời xin lỗi, mà là tin mẹ mình bị Kim Bảo Bảo đuổi thẳng ra khỏi nhà.

Châu Văn Bân vừa tức vừa giận, Kim Bảo Bảo dám làm đến nước này? Cứ chờ đấy!

Anh ta nhất định phải đỗ thủ khoa để cô ta phải hối hận, để Kim Bảo Bảo thấy rằng… bỏ rơi anh ta là sai lầm lớn nhất đời cô!

Châu Văn Bân nghiến răng nghĩ cách làm cho Kim Bảo Bảo cúi đầu nhận sai.

Giang Tiểu Ngư tới khách sạn tìm anh ta, thấy anh ở đó thì xót xa vô cùng:

“Anh bị đuổi ra ngoài rồi à? Ba mẹ anh sao nhẫn tâm thế? Giờ tính sao?”

Ba mẹ? Anh ta chỉ có mẹ, đào đâu ra ba?

Nhưng nghĩ lại, chắc Giang Tiểu Ngư tưởng ba mẹ Kim Bảo Bảo là ba mẹ của anh ta rồi.

Châu Văn Bân không đính chính, vì chột dạ nên nhanh chóng lảng sang chuyện khác.

Giang Tiểu Ngư thật sự lo lắng cho anh ta – một sự quan tâm xuất phát từ nội tâm.

Dù sao thì Giang Tiểu Ngư cũng được lợi không ít từ anh ta: nào là quần áo, trang sức, túi xách…

Châu Văn Bân từng đưa cô ta đi đến những nơi mà cô chưa bao giờ dám mơ tới.

Cô ta nhận ra khoảng cách giữa người với người, không phải là một hai bước chân là rút ngắn được.

Giang Tiểu Ngư hiểu rõ, cho dù mình có thi đỗ đại học tốt đến mấy, thì cuộc sống của cô cũng không thể nào bằng được những gì Châu Văn Bân từng cho cô thấy.

Cô ta biết, con đường duy nhất chính là bám lấy anh ta.

Dù sao Châu Văn Bân cũng là thiếu gia duy nhất của nhà họ Châu – gia tộc giàu nhất Nam Thành.

Giang Tiểu Ngư đã tra rồi, đúng là nhà họ Châu giàu nhất Nam Thành, con trai độc nhất đang học cấp ba, thành tích xuất sắc.

Mọi thông tin đều khớp với Châu Văn Bân, thế nên cô ta khẳng định anh ta chính là thiếu gia nhà giàu kia.

Tùy chỉnh
Danh sách chương