Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 12

Từ Phong đỡ tôi trước tất cả mọi , chậm rãi trong phòng.

ngang qua chỗ mẹ mình vẫn đang mặc tạp dề màu đỏ, anh dặn dò tiếng: “Mẹ, mấy món đồ ăn bọn con mang thì mẹ đem xào hết nhé, đều là trong làng, mọi cùng nhau quây quần vui vẻ.”

Tôi đổ mồ hôi hột thay cho anh, biết liệu những khi nào mất hết tính , bóp ch*t tôi ngay tại chỗ luôn hay .

Mẹ anh cử động, nặng nề bước , hai kéo tạp dề màu đỏ rồi nhà bếp.

Vừa vừa lẩm bẩm: “Ăn cơm… Ăn cơm…”

Tôi được Từ Phong đỡ eo tiến căn phòng phía tây, anh trở đóng , đó bình đã nhuốm m/áu gà kia vẽ ký hiệu ở ra .

tôi phát hiện, lưng anh đã ướt đẫm mồ hôi từ lâu rồi.

“Từ Phong, ta m/ua thức ăn nào đâu?”

Từ Phong đầu tôi , tôi bỗng nhớ túi tim gà cùng các loại nhang đèn mà anh mang theo.

Từ Phong đứng lên, nhét đồng tiền xu vừa nãy bị kéo ra ngoài tôi trong cổ áo, đó : “Chuẩn bị chút, sắp giờ cơm rồi.”

Tôi mặt anh, hỏi: “Từ Phong, còn thể sống sót ? Trước dắt , anh từng nghĩ rằng thể sẽ ch*t ?”

, vừa trải qua ranh giới sống ch*t là tôi cảm thấy trái tim mình ngập tràn lo sợ, tôi muốn ch*t.

Tôi hiểu, rõ ràng Từ Phong đã sớm biết chuyện nhà mình rồi, tại còn phải dắt tôi chuyến ?

Từ Phong vẫn giải thích câu quen thuộc: “Tuế Tuế, tin anh, đợi ta , anh nhất định sẽ hết mọi chuyện với .”

Tôi hoảng lo/ạn lắc đầu, lặng lẽ lùi : “! Tại cứ phải trở rồi ? Bây giờ thì rõ ràng được ? Anh rõ, bảo làm tin anh đây?”

Từ Phong giơ lên kéo cổ tôi, hai sợi dây đồng tâm trên cổ tôi lộ ra.

anh hơi dùng sức, tầm mắt tôi lần nữa lên mặt anh.

Anh : “Tuế Tuế, tin anh lần cuối cùng nữa thôi.”

Đầu óc tôi đang giãy giụa kịch liệt, còn chưa kịp đợi tôi ra quyết định thì ngoài đã bỗng truyền tiếng gõ :

“Tiểu Phong, ăn cơm thôi.”

Cả tôi cứng đờ, Từ Phong tôi trấn an, đó đáp lời ngoài kia tiếng: “ đây ạ!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương