Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bạch Hi lẻn vào, dáo dác quan sát văn phòng, rồi cởi áo khoác ngoài, mặc váy hai dây lụa mỏng, tiến lại gần Kỷ Thần.
ta còn điều chỉnh tư thế cho “hấp dẫn” hơn, rồi nhào thẳng vào lòng anh.
Đúng đó, tôi mở cửa bước vào.
Kỷ Thần vừa xem vừa chửi:
— Đồ ghê tởm! Dám giở trò tôi ngủ! Tôi nhất định để ta ngồi tù vài !
Tôi nhíu mày, vươn tay véo anh một cái.
— Ngủ c.h.ế.t dí vậy? Người ta vào phòng làm loạn không luôn à?
— Ui da! — Anh kêu đau, nhỏ giọng giải thích:
— Hôm qua anh không ngủ đủ, sáng nghẹt mũi, uống t.h.u.ố.c cảm… ai ngờ t.h.u.ố.c mạnh quá…
Tôi tính anh, cũng chỉ hừ lạnh một tiếng.
Để tránh chuyện tương tự xảy , Kỷ Thần lệnh: nay về , cứ thấy Bạch Hi xuất hiện gần tòa nhà ty, lập tức đuổi đi.
khi đưa ta đến đồn, anh viện cớ “trộm tài sản ty” để giữ ta lại vài hôm.
Lễ tân tiếp tay kia cũng đuổi việc ngay , nếu không đối với đơn kiện khoản phạt khổng lồ.
Tưởng đâu mọi chuyện khép lại…
Nhưng đúng vào hôm trước đám của tôi Kỷ Thần, khóa “Vị hôn thê của Kỷ Thần” leo thẳng lên hot search.
Một tài khoản có tên “ Bạch” đăng bài:
“Những bên người mình thật hạnh phúc.”
Kèm theo đó là một loạt ảnh gif.
ảnh, Bạch Hi nằm lòng Kỷ Thần, vẻ mập mờ.
Nếu không đầu đuôi câu chuyện, ai cũng tin là thật.
Rõ ràng, ta không đạt được mục đích thì quyết không dừng.
Cư dân mạng thi nhau tung hô “trai tài gái sắc”.
Thậm chí còn có người cầu Bạch Hi livestream khoe cảm với Kỷ Thần.
ta không xác , cũng không phủ , chỉ mập mờ đăng một câu:
[Là người làm kinh doanh, anh không thích lộ .]
Tôi nhìn điện thoại, tức đến mức dậm chân.
Còn chưa kịp bộ phận truyền thông xử lý, Kỷ Thần cho tôi:
— Vợ ơi, đừng tin mấy thứ trên mạng. Toàn là bịa đặt! Em yên tâm, anh giải quyết!
Chưa đến nửa tiếng , hot search lại nổ.
Kỷ Thần khai chuỗi video bằng chứng hồ sơ tố cáo.
Anh còn đăng ảnh giấy chứng kết hôn chúng tôi vừa hai trước.
[ mới là vợ tôi, đừng tung tin bừa bãi!]
Dư luận đảo chiều chóng , dân mạng ùn ùn kéo qua trang của Bạch Hi c.h.ử.i bới không thương tiếc.
Không chịu nổi áp lực, Bạch Hi phải xóa tài khoản, biến mất khỏi mạng xã hội.
Nhờ vụ này, đám của tôi Kỷ Thần được nhiều sự chú ý.
Vô số người gửi lời chúc mừng.
Trừ một người khởi kiện lại lần nữa — Bạch Hi — còn lại ai cũng thật lòng mong chúng tôi hạnh phúc.
Một tuần , người cha lâu không liên lạc bất ngờ điện:
— Mày lập tức về gặp tao, tao có chuyện nói!
Tôi chẳng buồn giữ thể diện:
— Không rảnh.
Ông ta gằn giọng:
— Mày là đồ con gái bất hiếu! không thèm thông báo tao một câu! Giờ tao còn chối?
Tôi cười lạnh:
— Trần Đại Triệu, ông có gì nói nhanh đi.
tôi thẳng tên, ông ta hạ giọng:
— Tao… tao có người rồi. Ở bên bà , tao mới cuộc đời có thể hạnh phúc thế nào. Bà là đích thực của tao. Tao bà !
Tôi nổi da gà.
Mẹ tôi mất vì bệnh mười trước, tôi chỉ mới học cấp ba.
Cha thì không có chí, mẹ mất xong liền tôi bỏ học đi lấy chồng gán nợ.
Tôi c.ắ.n răng vượt qua tất cả, thành dựa vào chính mình.
ông ta đ.á.n.h gãy chân vì nợ bài bạc, tôi trả nợ thay.
Ông ta hứa sống tử tế, không gây phiền phức nữa.
Mấy đầu đúng là như vậy. Nhưng dạo gần , ông ta lại tái phát bệnh “ham sống sung sướng”.
Thấy tôi im lặng, ông ta bắt đầu giở bài ngược:
— Mày là con gái tao, phải chấp chuyện này. Mẹ mày mất mười , tao cũng có người bầu bạn. Có gì sai?
— Tối nay mày dẫn Thần về ăn cơm. Nhân tiện mắt “người ta”. Bà hiền dịu lắm, mày thích.
Tôi suy nghĩ một rồi quyết định đồng ý đi xem thử cái là “ đích thực” kia.
Buổi tối, tôi Kỷ Thần cùng đến nhà ba.
Nơi ông ở cách trung tâm thành phố đúng một tiếng lái xe.
Vừa bước vào nhà, thấy ông ta đang bận rộn bếp.
Những gần , để chứng minh bản thân đang thay đổi, ông ta dày học nấu ăn, trình độ cũng tiến bộ không ít.
Vừa thấy Kỷ Thần, gương ông ta đầy nhiệt :
— Thần mau ngồi đi, đợi đủ người là ăn cơm.
đó ông ta quay sang tôi:
— Lại , ba có chuyện nói với con.
Dù rất khó chịu với thái độ của ông, tôi vẫn theo vào bếp.
Tôi cũng xem ông ta định giở trò gì.
bếp, ông ta đóng cửa kính lại, lôi túi một tờ giấy A4.
— là cầu của bạn gái ba, sính lễ không nhiều, trăm ngàn, cộng thêm một chiếc xe.
Tôi cau mày nhìn tờ giấy.
— Mở miệng là đòi cả núi tiền. Ông chắc là “ đích thực”? Hơn nữa, mấy nay ông không có việc, có tiền chắc?
Ông ta cười cười, ánh mắt không có chút thiện chí:
— Thì còn có con Thần . trăm ngàn với hai đứa, chắc không đáng gì.
Tôi ngồi thẳng người, gằn giọng:
— Ông mình đang nói chuyện nực cười đến mức nào không?