Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

6

Tôi buông : “ chút nhan sắc kiêu ngạo, làm loạn trước mặt tôi thì sống c//hế//t khó lường.”

co rúm nhìn tôi, quay sang nhìn Kỷ Sở với đôi ướt lệ: “Anh thấy không? bị bệnh đấy, ở bên anh sẽ không kết cục tốt đâu.”

Kỷ Sở hất đầy khó chịu, nhanh chóng về phía tôi, lấy khăn giấy lau miệng tôi: “Cái loại chó bẩn thỉu này, lần sau đừng dùng miệng nữa, cứ lấy gậy đánh gọn nhé?”

run bần bật, thể cả thế giới đang rung chuyển.

Tôi ngoan ngoãn đáp “Ừm”, và Kỷ Sở bế tôi kiểu công chúa, thẳng .

chạy được nửa thì trời đổ lớn.

Tôi nửa nằm nửa ngồi ghế phụ, ngắm nhìn Kỷ Sở chăm chú lái .

anh bám vô lăng với đốt ngón rõ ràng, từ đó ngước chiếc yết hầu nhô cao.

Khoảnh khắc này, khao khát phá hủy trong tôi đạt tới đỉnh điểm.

“Kỷ Sở, mình ngoài dầm nhé.”

Anh quay sang nhìn tôi, ánh nụ cười: “Được.”

xối xả, người vội vàng chạy trốn khỏi đợt xối.

Không ít người trú dưới trạm buýt.

Kỷ Sở nắm tôi, thong thả con đẫm nước.

Chúng tôi không vội vã, thả từng qua vũng nước đọng.

Giọt b.ắ.n tung tóe mặt nước, tựa chùm pháo hoa nhỏ.

Cảm giác thật sảng khoái.

Chúng tôi nằm song song bên lề vắng, mặc thấm ướt cơ thể.

Kỷ Sở tôi về nhà xong, định quay .

Nhìn bộ đồ ướt sũng anh, tôi kéo giữ : “Trời đã khuya, mình anh về, em không yên tâm.”

Dưới ánh đèn mờ nhạt, anh sáng lấp lánh vì sao.

Trong phòng tắm, tiếng nước rào rào vang , tôi cố kìm chế không xông .

Tự nhủ mãi rằng tôi không phải kẻ biến thái, không thể bộc lộ bản chất.

Nhưng , khi anh , lý trí tôi hoàn toàn tan biến.

Tôi không kìm được chạm cơ bụng rắn chắc anh, môi cũng bất giác tiến tới.

Anh cản , ánh mờ sương: “Chị ơi, em chị?”

Trong lòng tôi chiếc lông vũ khẽ lướt qua.

anh đang danh phận sao?

Tôi nhếch mép: “Sao nào, không phải người yêu thì không được hôn à?”

Anh nhẹ nhàng vuốt từ môi tôi xuống xương quai xanh, giọng trầm ấm: “Không được.”

Được , đến lúc tôi dùng tuyệt chiêu.

Tôi chau mày nhìn anh, giọng đe dọa: “Thật ăn miếng trả miếng, bóc lớp da cậu luôn đó.”

Anh bật cười nhẹ, buông tôi và nằm xuống sofa.

Đêm đó, tôi đành chịu thua.

Trong lòng thầm nguyền rủa: “ tôi không thể đều dâng hết Yên Mỗ Luân.”

Sáng hôm sau, tôi vừa ấm ức vừa ngái ngủ đánh răng.

Cảm giác bực tức cứ bật nắp quan tài.

Chỉ cần cái chân đè người thôi khỏi phải dậy sớm thế này .

Nghĩ càng tức, tôi đánh đến nỗi nướu cũng sắp cháy lửa.

Kỷ Sở dựa cửa, cười nhìn tôi.

làm, tôi chẳng nói với anh câu nào.

Tối đến, tôi giận dỗi không anh, ai ngờ anh gọi từ sau: “Cục cưng à.”

Tôi mừng rỡ quay định hôn anh cái.

… tôi đập đầu thanh chắn bãi đỗ .

Cục cưng và “cẩn thận cột chắn” cơ đấy.

Mẹ kiếp, thật đ.ấ.m nát cả trái đất .

Kỷ Sở nhìn vết đỏ trán tôi, định tôi bệnh viện.

Tôi bảo không sao, đòi ăn hết phần tôm hùm đất mới .

Anh đành nhìn tôi với vẻ lo lắng bất lực.

Tùy chỉnh
Danh sách chương