Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau với Đoạn Trang, tôi dùng số chia để mở một tiệm hoa.
Anh ta cũng nhanh chóng cưới cô thanh mai trúc mã, mấy chốc nữa sẽ trở thành ông bố mới.
Hôm nọ đi ăn với nhỏ thân, nó bất chợt nhắc chuyện công ty của Đoạn Trang đang gặp khó khăn về dòng .
Nó bảo, vợ mới của anh ta nghe không làm phu nhân giàu nữa thì đã vội vàng chuyển hết tài sản đứng tên chồng đi nơi khác.
Tôi bật .
Nghèo rớt mồng tơi, oán hận cả đời.
Đó mới chính là lời chúc thật lòng nhất của tôi dành họ.
1
Tuần sau nhỏ thân tôi lên xe hoa, đặc biệt tìm tôi đặt hoa cưới.
Sau chọn hoa xong, nó hào hứng :
“Dư Ninh, cậu biết không, chồng cũ của cậu dạo này đang thiếu xoay vòng, phải đi vay mượn khắp nơi luôn đó.
Buồn nhất là, vợ mới của ảnh biết công ty sắp phá sản thì đã nhanh tay tẩu tán toàn bộ tài sản của ảnh, đem hết mấy túi xách, nữ trang ảnh từng tặng ra bán nữa. Giờ trong giới các vợ ai biết chuyện.”
Tôi chợt nhớ hồi với Đoạn Trang, hai chúng tôi cãi nhau rất dữ.
Tôi và anh ta yêu nhau năm tư đại học, nhau suốt năm năm trời.
Tôi chứng kiến anh ta đi lên hai bàn tay trắng, công ty từng bước phát triển lớn mạnh cũng nhờ tôi đồng hành cạnh.
tôi tưởng rằng mọi thứ đang dần tiến tới hạnh phúc, thì không biết lúc nào, lòng anh ta đã nghiêng về phía cô thanh mai kia.
Cô ta nhắn tin anh ta giữa đêm khuya, mình sợ bóng tối, anh ta liền khoác áo lao ra khỏi để đi cạnh cô ta.
Cô ta gửi anh ta những bức ảnh đầy ẩn ý qua WeChat, trên làn da trắng tuyết lần lượt thử từng chiếc váy ren đen, hỏi anh ta thấy cái nào đẹp hơn.
Thậm chí, cô ta ngang nhiên ra vào tôi, soi gương đeo thử từng món trang sức của tôi.
Tôi tức nỗi đập phá mọi thứ trong , anh ta thì lạnh lùng đứng đó, nhìn tôi nổi điên.
“Anh và Diệp Nồng là thuở nhỏ thôi, là em cứ nghĩ quá lên!”
“Anh không mong em dịu dàng, hiểu chuyện cô , nhưng em thật sự nên học cách kiểm soát cảm xúc của mình đi.
Cứ nổi điên vô cớ thế này, sống với em rồi anh cũng phát điên mất!”
Nhưng tôi thành ra vậy, phải cũng vì anh ta ép bước đường cùng hay ?
Sau này, anh ta : “Anh đã yêu Diệp Nồng rồi, cầu xin em hãy với anh đi.”
“Cô đã mang thai con của anh rồi.”
Ngay cả Diệp Nồng cũng quỳ xuống trước tôi, nắm lấy ống quần tôi khóc mưa:
“Chị Dư Ninh, anh không yêu chị đâu, xin chị làm ơn buông tha bọn em đi!
Em muốn ở Đoạn Trang thôi, bạc gì đó em thật sự không để tâm…”
Sự chuyển biến nực , càng khiến tôi thêm khẳng định mọi nghi ngờ của mình trước đó—
Anh ta đã thay lòng đổi dạ lâu rồi.
Tôi hoàn hồn , nhấp một ngụm cà phê.
“Hồi đó khóc lóc thảm thương, gì tình yêu đích thực.
Kết quả bây giờ, xem ra ‘tình yêu đích thực’ cũng có giá rõ ràng đấy chứ.”
Nhỏ tôi khịt mũi khinh, “Chuẩn luôn, mất quá trời.”
2
sắp đóng cửa tiệm, tôi nhận một đơn giao hoa, địa là biệt thự của Đoạn Trang.
Lúc đó tôi lập tức muốn đi chút nào, nhưng đơn hàng không thể hủy.
tới cổng biệt thự, tôi gọi quản gia ra lấy giúp thì bị Diệp Nồng cản .
“Ôi trời, là chị giao hoa vậy? Chị giờ thảm tới mức phải đi làm shipper rồi à?
Hồi không phải chồng em đã chị một khoản rồi ? , tiêu hết sạch rồi à?”
Cô ta hất cằm, siết chặt chiếc áo khoác trên , vẻ kiêu kỳ cực độ.
Tôi buồn đôi co, đưa hoa ra: “Hoa giao rồi, chị ký nhận ở đây là .”
Mưa mỗi lúc một nặng hạt, tóc tôi cũng bắt đầu ướt sũng vì những giọt mưa lất phất.
Diệp Nồng cố tình gây khó dễ, ngó vào trong hét lớn: “Mẹ ơi!”
trong bước ra một phụ nữ ăn mặc sang trọng, dáng vẻ phúc hậu. Diệp Nồng lập tức khoác tay , nũng nịu nép sát vào .
“Bó hoa này tặng mẹ, chúc mẹ sinh nhật vui vẻ, đẹp hơn hoa nữa!”
Khuôn nhăn nheo của ta hé ra nụ , nhưng nhìn thấy tôi thì nụ lập tức cứng đờ .
“ cô đây!”
ta thẳng vào tôi, giọng đầy khinh miệt:
“Hết rồi thì đi ăn xin đi, chúng tôi làm gì? rồi vẫn cái bộ dạng nghèo hèn đó!”
, ta quay sang vuốt ve cánh tay của Diệp Nồng – đang đứng cạnh.
“May ông trời có mắt, cuối cùng cũng ban tôi một cô con dâu tốt!