Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

câu này, tôi dừng cây b.út làm bài lại, quay sang nhìn Thẩm Tinh Trì.

Rõ ràng thầy Trịnh nói về mình, vậy mà cậu ấy đầu cũng chẳng thèm ngẩng lên, cứ như đó chẳng liên quan gì mình vậy.

Nhưng tôi vẫn tinh ý ra, cậu ấy chữ nhanh hơn và mạnh hơn hẳn, rõ ràng tâm trạng không hề bình thản như cái vẻ ngoài thờ ơ kia.

“Thầy Trịnh ơi, chẳng phải thầy chúng em do lập nhóm sao ạ? Không có tên Thẩm Tinh Trì chắc là vì chẳng ai muốn chung nhóm với cậu ấy đâu ạ.” Có người lớp lên tiếng trả lời.

vậy, bàn tay của Thẩm Tinh Trì bỗng khựng lại một nhịp, rồi rất nhanh lại khôi phục bình thường.

Thầy Trịnh rất khó xử.

“Thẩm Tinh Trì không nói được, nếu đi một mình lỡ có gì xảy ra thì việc cầu cứu em ấy cũng gặp khó khăn.”

“Mọi người đều là lớp chung ba năm, có nhóm nào sẵn sàng em ấy không?”

lớp im phăng phắc, còn lại tiếng “xoẹt xoẹt” của Thẩm Tinh Trì lên giấy.

Cậu ấy lên giấy mấy chữ lớn: “Em không cần đồng đội.”

“Em có chăm sóc bản thân.”

“Em có khả năng vệ, sẽ không gặp nguy hiểm.”

xong, cậu ấy đứng dậy, đưa mắt ra hiệu tôi nhường đường một .

Sau đó, cậu ấy bước lên nộp tờ giấy thầy.

Thầy Trịnh đọc xong nhưng vẫn không yên tâm để Thẩm Tinh Trì đi một mình.

Viên , hay là nhóm của em thêm Thẩm Tinh Trì đi.”

Viên tỏ vẻ không bằng lòng: “Thầy ơi, dựa vào đâu mà em phải nhóm với cậu chứ, vì em là lớp trưởng ạ?”

“Em là lớp trưởng, giúp đỡ bè một thì có vấn đề gì đâu?” Thầy Trịnh hỏi lại.

Nhưng Viên lại phản đối kịch liệt.

“Ai mà muốn chung nhóm với một thằng câm chứ!”

Thầy Trịnh không hài lòng: “Câm cái gì mà câm, giữ tôn trọng đi.”

Viên ấm ức: “Thầy Trịnh, đi ngoại khóa là em bỏ tiền ra mà. Em là lớp trưởng chứ có phải mẫu riêng của Thẩm Tinh Trì đâu. Cậu không nói, cái gì cũng phải có người giúp, chung nhóm với cậu thì em còn làm ăn gì được ?”

“Cậu đúng là một gánh nặng!”

“Nếu em là cậu , em sẽ lượng sức mình mà không tham gia mấy hoạt động tập này để khỏi làm phiền người khác.”

“Hoặc giỏi thì thuê người chăm sóc đi, mắc gì cứ phải bám lấy các lớp mà hưởng sái thế.”

Viên trừng mắt liếc Thẩm Tinh Trì đứng trên bục giảng, nói tiếp.

“Thầy Trịnh, nếu thầy cứ nhất quyết bắt nhóm em cậu thì em không đi ngoại khóa , tối nay em sẽ bố mẹ tìm thầy xin rút tiền lại.”

Các thành viên khác nhóm cũng đứng dậy, bày tỏ quan điểm đồng tình với Viên .

mắt Thẩm Tinh Trì thoáng qua một cô đơn, cậu ấy không muốn làm thầy Trịnh khó xử, liền thêm một dòng chữ .

“Thầy Trịnh, em không đi ngoại khóa ạ.”

Thầy Trịnh thở dài: “Sao lại không đi, muốn đi thì cứ đi!”

Tôi c.ắ.n răng, rút từ túi ra mười mấy tờ tiền mặt.

Sau khi xác đúng là vừa tròn 300 tệ, tôi đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.

“Thầy Trịnh, em sẵn lòng nhóm với Thẩm Tinh Trì, em xin đăng ký tham gia buổi ngoại khóa ngày mai ạ.”

Nói xong, tôi đem tiền lên nộp thầy Trịnh.

Thẩm Tinh Trì kinh ngạc nhìn tôi, đôi môi mấp máy như muốn nói điều gì đó rồi lại thôi.

Sợ cậu ấy áp lực, tôi mỉm cười với cậu ấy: “Tôi chưa được đi công viên giải trí bao giờ nên cũng muốn đi xem thử .”

“Cậu sẽ vệ tôi chứ hả, đồng đội!”

Thẩm Tinh Trì gật đầu đồng ý, lớp mới khôi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có.

Sau giờ , thầy Trịnh lại gọi tôi lên văn phòng.

“Giang Trúc Tử, chị gái của Thẩm Tinh Trì trước đây là sinh của thầy, em ấy nói hôm nay em đã giúp Tinh Trì giải vây nên muốn cảm ơn em.”

là chị Thẩm, tôi run rẩy lấy điện thoại.

Tôi và chị ấy chưa từng gặp mặt, mới kết qua WeChat, nhưng mấy việc liên quan tài trợ thường ngày đều do trợ lý của chị ấy trao đổi với tôi.

Thế nên chắc chị ấy không nắm rõ tình hình cụ của tôi, cũng có lẽ chưa đứa sinh mình tài trợ lại ngồi bàn với em trai mình.

Giang, thầy Trịnh nói em vốn dĩ không đi ngoại khóa, vì giúp A Trì giải vây nên mới tham gia, thực sự rất cảm ơn em. Chị nghĩ đi nghĩ lại, khoản phí ngoại khóa này vẫn là nên để chị chi trả em.”

giọng nói dịu dàng ở đầu dây bên kia, cái miệng vốn dĩ nhanh nhảu của tôi bỗng chốc trở nên lắp bắp từ câu chào hỏi.

“Chị Thẩm khách sáo quá rồi ạ, buổi ngoại khóa đó là em muốn đi mà, không cần chi trả đâu ạ.”

Việc tôi quyết tham gia ngoại khóa và nhóm với Thẩm Tinh Trì vừa nãy diễn ra một khoảnh khắc bốc đồng.

vì nhìn vẻ mặt buồn bã của cậu ấy mà tôi đã đưa ra quyết lập tức, nhanh mức tôi chẳng kịp nghĩ gì mối quan hệ giữa mình và chị Thẩm.

Thế nên đây hoàn toàn là quyết cá nhân của tôi, không cần báo đáp gì .

Chị Thẩm cười sảng khoái: “ là em sẽ từ chối mà, chị đã nhờ thầy Trịnh nạp giúp 5.000 tệ vào thẻ cơm em rồi, hy vọng sẽ không làm em phiền lòng.”

Tôi lập tức từ chối, nhưng chị ấy lại chân thành nói.

“Cảm ơn em đã chăm sóc Tinh Trì, đây là tấm lòng của chị, mong em .”

“Tinh Trì hồi nhỏ từng bị chấn động tâm lý vì một vụ hỏa hoạn, việc bố mẹ qua đời luôn là bóng ma ám ảnh em ấy, kể từ đó em ấy không còn mở miệng nói . Để em ấy tìm lại ham muốn được nói, chị đã nỗ lực rất nhiều nhưng kết quả chẳng đáng là bao.”

“Chị vốn tưởng có lẽ đời này Tinh Trì sẽ chẳng nói , không ngờ giọng hát của em lại có tác động em ấy. Vậy nên Giang à, thực sự rất cảm ơn em.”

Nhưng chị Thẩm không hề rằng, nếu không nhờ chị ấy tài trợ thì giờ này tôi cũng chẳng ngồi cạnh Thẩm Tinh Trì.

Tùy chỉnh
Danh sách chương