Kiếp trước, tiểu sư muội vì Đại sư huynh mà cùng ta tranh giành tình ý suốt mấy chục năm.
Nàng không thiết tu hành, chỉ ưa chải chuốt, ngày ngày làm ra vẻ thanh thuần yếu đuối như trà xanh.
Vậy mà đến lúc Đại sư huynh câu kết với Ma tộc, tàn sát cả sư môn, nàng lại hủy dung giả dạng ta, chỉ để câu giờ cho chúng ta có được đường sống mong manh.
Cho đến lúc chết, nàng cũng chưa từng lui bước.
Trùng sinh trở lại, tiểu sư muội lại làm ra vẻ điệu đà, nửa thật nửa giả nói với ta:
“Tua kiếm của sư tỷ đẹp quá, Anh Anh cũng muốn có một cái giống vậy.”
Ta chẳng nói một lời, liền đưa qua.
Tiểu sư muội: “?”