Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7V4rJFqCAr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
15
Buổi tối hôm đó đến quán bar do bạn giới thiệu gọi hai nam mẫu
Chu Hằng tin liền lao đến lúc đang nâng cằm một mẫu nam rót rượu vang đỏ cho uống
Anh xông thẳng giật lấy ly rượu tay ném mạnh xuống sàn
“Khương Nhiên Đây là cái mà em gọi là tiếp khách Là công việc ”
Đôi mắt đỏ rực tràn ngập đau khổ và bất lực:
“Tại Tại em đối xử với như thế Răn Răn đủ Là vì đủ yêu em ”
“Yêu là chuyện khác”
Tôi đưa tay vuốt dọc gương mặt và cơ bụng của nam mẫu chậm rãi :
“Chu Hằng năm nay cũng ngoài ba mươi nhỉ
“Anh già
“Còn nhiều lựa chọn hơn Họ ai cũng trẻ hơn trai hơn cao lớn hơn
“Vậy tại lãng phí tình cảm lãng phí cả quãng đời còn cho một lão già như
“Anh nên quản Bây giờ cho ăn ngon mặc ”
Chu Hằng như tin tai môi run rẩy ánh mắt vỡ vụn
Anh đoán sai —
Từng lời chính là những gì từng nghĩ khi phản bội
Bây giờ lột trần chừa một chữ chẳng còn gì để phản bác
Nước mắt trong suốt lăn dài nơi khóe mắt ngừng lắc đầu
“Không … Không nên như …
“Tám năm chúng bên tám năm Ngày tay trắng em vẫn rời Sao bây giờ chỉ vì già mà em còn yêu
“Em đang trả thù đúng Em vẫn giận đúng ”
Trước tiếng gào thét đau đớn đó lòng chỉ còn sự chán ghét
“Làm đủ trò đến chỉ vì giận Chu Hằng tự xem quan trọng quá đấy
“Đã thế thì ly hôn
“Dù cái bản mặt suốt tám năm qua cũng phát ngán Ly hôn”
Căn phòng chìm im lặng hai phút sắc mặt Chu Hằng trắng bệch
“Xin … xin vợ ơi…
“Đừng ly hôn Anh xin em”
Anh quỳ sụp xuống mặt :
“Anh biết… là súc sinh là với em Anh thề sẽ sửa đổi
“Anh thể cần gì cả cũng quản em nữa chỉ cần em đừng rời bỏ
“Tám năm qua chúng đã cùng vượt qua bao nhiêu khổ cực giờ mọi thứ đều thể kết thúc như ”
Tôi tát một cái thật mạnh
“Anh cũng biết là đã tám năm hả Vậy mà vì một con bé trẻ hơn hơn đã đối xử với thế nào
‘Kẻ phụ lòng nên nuốt một vạn cây kim’ — **năm đó là tự miệng câu với đấy”
Tôi bóp cằm nụ độc ác:
“Không ly hôn cũng thôi
“Một vạn cây kim thiếu một cây nào Nếu nuốt hết chúng tiếp tục”
Nói xong hất tay bước dứt khoát
Chẳng bao lâu nhận cuộc gọi từ bạn
Chu Hằng nhập viện
Họ khi rời thật sự bắt đầu nuốt kim
Tôi mở đoạn video giám sát bạn gửi đến
Chu Hằng miệng đầy máu đau đớn đến mức ngã lăn đất thân run rẩy co giật mà vẫn cố gắng nhét từng cây kim miệng
Anh gạt phăng từng cản
Vừa gào lên:
“Nuốt đủ một vạn cây kim Răn Răn sẽ tha thứ cho …”
Tối hôm đó bệnh viện gọi cho nhiều cuộc
Tôi — cuộc nào cả
Tôi từng :
Một khi đã quyết buông tay sẽ tàn nhẫn hơn bất kỳ ai
Từ giây phút đó trở —
Chu Hằng sống chết đều chẳng còn liên quan gì đến nữa
16
Hôm — ngày ly hôn trời trong nắng
Tôi cầm tờ giấy chứng nhận ly hôn bước từ cục dân chính
Phía Chu Hằng tiều tụy khác gì một cái xác chỉ một đêm trông như già cả chục tuổi
— chỉ vài ngày khi luật sư bắt đầu làm rõ tài sản chung của hai vợ chồng mới biết rằng tất cả tài sản tên đã sớm âm thầm chuyển
Sau ly hôn những gì còn cho — chỉ là mười vạn đồng
Cả sự nghiệp nửa đời gây dựng cuối cùng đều rơi tay
“Em bắt đầu lên kế hoạch từ khi nào”
Giọng khàn khàn rã rời của vang lên từ phía
“Từ ngày… em sảy thai và vẫn ép em quỳ gối xin Triệu Nhã”
Đêm đó lâu bên khung cửa sổ
Cho đến khi trăng tròn khuất đường chân trời
Cho đến khi nước mắt cạn sạch
Cho đến khi từng mảnh lý trí đè nén dần dần trở về
Và cuối cùng — quyết tâm
Từ hôm đó bắt đầu chuẩn Tôi giật tất cả những gì trong tay
“Anh đã định… sẽ sống thật với em mà…”
Anh bệt xuống đất nghẹn ngào đầy đau khổ và hối hận
“Không cả”
Tôi nhạt
“Em sẽ thay tận hưởng cuộc sống hạnh phúc — cái mà lẽ vốn là của ”
Tôi để câu đó lên xe
Trong gương chiếu hậu bóng lưng gù gập vẫn nguyên chỗ cũ lâu
Tôi chợt nhớ về ngày xưa thật lâu về —
Khi công ty kiếm đồng lợi nhuận đầu tiên
Anh ôm chầm lấy thật chặt
Hôm đó cũng là một ngày đầy nắng như thế thì thầm bên tai :
“Vợ cảm ơn em đã luôn ở bên suốt thời gian qua Sau nhất định sẽ yêu em nhiều hơn cho em một cuộc sống hơn”
Hạnh phúc từng trong tay mà —
chính tay đã vứt bỏ nó
Trách ai
Tự chuốc lấy
(Toàn văn )