Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2VhaNW5w2a

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

[Đúng là đẹp trai làm gì cũng đẹp! Đồ taobao mặc lên người nam chính vẫn toát lên vẻ sang trọng được!]

[Đẹp quá đẹp quá!]

Tạ Dư không ngờ tôi đứng ngay bên ngoài.

Ánh mắt chợt giao nhau, làm rối loạn mấy lời Tạ Dư định nói.

Hắn sửng sốt một lát, cuối cùng lắp bắp mở miệng:

“Vợ, anh mua vợ xe này.”

Nào có ai chưa quay lại đã gọi vợ không?

Với lại, nào có ai tán vợ lại tặng xe?

Nhưng bão bình luận chỉ một mực khen lãng mạn.

[Cuối cùng nam chính cũng gọi vợ ra ngoài miệng rồi! Thật ra nam chính đã gọi trong lòng cả trăm ngàn lần rồi!]

[Nữ chính chấp nhận lời xin lỗi hèn mọn của nam chính chúng ta đi.]

Tạ Dư lại lần nữa sắp xếp lời nói.

“Ban đầu là anh không đúng, anh không nên từ chối em.”

“Nhưng anh có lý do của mình.”

“A Ninh, em bằng lòng nghe anh nói không?”

Tạ Dư nói rất nhanh, như sợ bị tôi từ chối.

Nói xong còn nhìn thoáng qua ba đứa em họ đang trốn trong bụi cỏ.

Tôi trừng mắt lườm ra sau lưng hắn.

Mấy đứa em lập tức chạy té khói.

Tôi vươn tay:

“Đi thôi, đi xem xe.”

Thì ra không chỉ tặng xe, mà còn tặng một xe đầy hoa tươi.

Tạ Dư chuẩn bị tâm lý rất lâu, mở miệng:

“A Ninh, thật ra anh không giống với người bình thường, so với đàn ông bình thường, anh có nhiều hơn một…”

Bảo sao trông đã thấy xuất chúng rồi.

Tôi nghe mà đỏ mặt tía tai, bão bình luận nghe xong thì thẹn quá hóa giận.

[Bíp bíp bíp bíp, đang phát điện báo hay gì?]

[Sao lại che tiếng đi? Đăng ký gói VIP chỉ được nghe vậy thôi hả?]

[Tôi muốn nghe bản không che!]

[Tôi biết ảnh nói gì rồi, nhưng muốn nghe ảnh tự nói ra.]

Tôi nhìn mặt Tạ Dư, cân nhắc có nên vạch trần hắn không.

Tạ Dư lại đỏ mặt bày tỏ tâm ý:

“Mặc dù anh không quá giống người bình thường, nhưng A Ninh, anh thật sự rất yêu em.”

“Đến giờ anh vẫn không chạm vào em, là vì anh tự ti, sợ em không chấp nhận được việc anh kỳ quái như thế.”

“Nhưng anh không thể cứ giấu diếm mãi được nữa, anh muốn nói rõ ràng, mong em tha thứ.”

“Em cho anh thêm một cơ hội nữa, có được không em…”

Tạ Dư nói dứt lời liền gục đầu xuống, như phạm nhân đang chờ xét xử.

Mà tôi bị sắc đẹp làm mờ mắt, không nghe rõ Tạ Dư nói gì.

Chỉ nghĩ cái miệng nhỏ kia đang nói cái gì thế?

Thật là dễ nhìn.

Muốn hôn.

Muốn hôn thì hôn đi.

Lúc Tạ Dư làm rắn, còn hôn tôi ít lắm sao?

Tôi nắm lấy cổ áo Tạ Dư, kéo hắn lảo đảo tới gần.

Rồi kiễng chân, hôn lên.

9

Nhanh hơn cả bão bình luận là giọng của mấy đứa em họ tôi.

“Vãi ò! Anh rể em ngầu như vậy, bảo sao tán đổ được chị.”

“Ui da! Đẹp trai c.h.ế.t mất thôi! Tự ti gì nữa chứ? Nếu đổi thành em á, ngày nào em cũng mặc sịp ra đường!”

“Tuổi này mà còn mặc sịp ra đường, chắc chắn bị bắt lại đấy.”

“Anh ganh tỵ chứ gì!”

“Tao chỉ đang đọc luật ra thôi.”

“Vậy em đi quay video tặng cho người xem.”

“Cũng bị bắt.”

Âm thanh ầm ĩ ngày càng to, hình như Tạ Dư cũng nghe được.

Sau khi nụ hôn này kết thúc, tôi nhìn Tạ Dư mặt đỏ như gan heo, chạy trối chết.

Bão bình luận điên cuồng nói:

[Tác giả khùng ghê! Tôi đang ăn cơm, phụt hết ra bàn rồi.]

[Tác giả, cho đường sống đi mà! Nam chính của cô sắp hẹo rồi kìa.]

[Đây là nam chính đầu tiên đội quần nhất thế giới rồi đó.]

[Móa!!! Mấy nhóc kia cũng… giỏi quá rồi!”

Trên thế giới này làm gì có cái gọi là đồng cảm hoàn toàn.

Ngoại trừ lúc này.

Vì đám em họ vừa trốn vừa nhịn cười, tôi cũng hơi hơi không muốn sống nữa.

10

Tôi và Tạ Dư quay lại với nhau.

Ngày đầu tiên quay lại, Tạ Dư dọn hết đồ đạc trong nhà, cưỡng ép nhét vào nhà tôi..

Anh mang đồ của mình chất đầy vào cuộc sống tôi.

Còn ngang ngược tuyên bố chủ quyền:

“Mình đã quay lại với nhau rồi, em không được nghĩ đến người đàn ông khác.”

Nữa rồi đó, bình giấm tinh này nữa.

Tôi ngồi trên ghế sofa, ôm gối ôm giải thích lần nữa:

“Lần trước anh chưa nghe rõ à? Đều là em họ em thôi.”

Tạ Dư đến gần, thân hình cao lớn cản tầm mắt tôi lại, giống như ngọn núi nhỏ đổ xuống.

“Em họ cũng không được.”

Xem ra lần trước tức dữ lắm đây.

Không sao, anh giận dữ chút cũng tốt.

Quả nhiên dạng người vẫn thoải mái hơn, cao lớn tin cậy.

Tôi nằm trong lòng Tạ Dư, chơi điện thoại dễ chịu hơn.

Chỉ là căn cứ vào định luật bảo toàn dễ chịu mà nói, tôi dễ chịu, thì Tạ Dư sẽ không được thư thái lắm.

Tay Tạ Dư mấy lần muốn vượt rào, lại rụt lại.

Bão bình luận mở miệng thay Tạ Dư, lại xuất hiện đúng lúc:

[Nam chính, bây giờ anh không còn là rắn nữa đâu, không được tùy hứng như thế.]

[Nam chính đang hoài niệm khoảng thời gian làm rắn cưng, thích hay không đều được thơm thơm. Nữ chính không những không cự tuyệt, có khi còn hôn lại. Bây giờ trở thành người, nếu hôn thì quấy rầy nữ chính, nói không chừng còn phải chịu tủi thân.]

[Cái này là người không bằng rắn trong truyền thuyết đấy sao?]

[Hahahaha! Quá đáng thương rồi.]

Buổi tối tôi chờ mong đến rất nhanh, tôi rửa mặt xong nằm lên giường, đợi Tạ Dư tắm xong đi ra.

Tạ Dư đã vò mẻ không sợ vỡ.

Đi tắm xong ra, còn không mặc bất cứ thứ gì!

Bão bình luận lập tức bị làm mờ, còn tôi thì cảm thán thật tâm đúng là kỳ quan vũ trụ.

Cmn, sao lại lấp lánh như thế?

Tôi cảm thấy hơi bị dọa sợ.

Người rắn đúng là có thiên phú dị bẩm mà!

Còn hùng vĩ hơn cả đợt tôi vạch lỗ huyệt của rắn đen ra nữa.

Tạ Dư đi về phía tôi.

Anh ôm lấy tôi.

Hôn lên trán, ấn đường, gò má, hôn một đường xuống dưới.

Hôn lên cổ, lên xương quai xanh.

Cơ thể hình như bắt đầu có phản ứng.

Nhưng nụ hôn lại đột ngột dừng lại.

Tạ Dư đột nhiên ngẩng đầu, nói một câu không đầu không đuôi:

“Sao lại có mùi m.á.u tươi vậy nhờ?”

Ơ!

Tôi phục luôn rồi!

Thì ra, cơ thể bắt đầu có phản ứng…

Bà dì tới!

Lần này, đến lượt tôi tuyệt vọng đứng dậy, đi vào phòng vệ sinh…

Đổi sang quần chống tràn.

Bão bình luận nhảy ra:

[Không phải chứ? Không phải đâu phải không? Kết thúc thật rồi hả?]

[Mặc dù nói lần đầu nhanh lắm, nhưng chưa từng thấy nhanh như này.]

[*đập bát* tác giả làm ơn cho nam chính giỏi tí được không? Cái tên người rắn ra nhanh này! Người rắn đó, viết truyện thú nhân phải thiếu đứng đắn, phải sét sét tí chứ, tác giả hiểu không?]

[Shhhh, nam chính đang nấu gì thế? Không phải thứ gì kỳ quái, kiểu thuốc Đông bổ thận đấy chứ?]

Tùy chỉnh
Danh sách chương