Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

“Hôm nay con thấy bố rồi. Sáng bố đưa một gái , tối lại đón. Bố với một cô, bố còn ôm eo cô ấy. Mẹ ơi, bố không cần mình nữa à? đó lớp 6 như con, là sinh mới chuyển đến, lớp 3, con đã đến lớp ấy xem, trông còn không đáng yêu bằng con. Bố sẽ làm bố ấy à? Bố không thương con nữa ?”

con gái đau lòng, tôi không nỡ nói sự thật.

“Bố tạm thời giúp chăm con, một thời gian nữa sẽ về.”

7

Nửa đêm, U U sốt cao.

Tôi cõng con xe, bảo tài xế đưa đến bệnh viện.

Trên xe, U U mê man gọi bố.

“Mẹ ơi, bố sẽ đến chứ?” Con bé nắm tay tôi hỏi, “Ngày trước mỗi con ốm, bố đều ở bên con. Con đã tắm ướt hết người, sốt nặng thế , bố nhất định sẽ đến thăm con đúng không?”

Tôi cứng người: “U U, con cố tình làm mình bị ốm à?”

U U thì thào: “Dạ, con tắm xong không lau khô, con biết chắc sẽ thành . Lâu rồi con không gặp bố, con gặp bố thôi.”

Tôi ôm chặt con bé, nước như mưa: “Con ngốc ơi, con có thể ngốc nghếch như ?”  

“Mẹ ơi, mẹ gọi ngay , nói với là con bị ốm.”  

Thế , U U vẫn thất vọng.  

Điện thoại reo hết đến khác, bên kia dây vẫn không ai bắt máy.  

Đến sáng hôm sau, truyền nước xong ở bệnh viện, trời đã sáng rõ.  

U U đang ngủ trên giường bệnh, tôi sờ trán con thấy vẫn nóng ran, liền gọi cho giáo viên chủ nhiệm xin phép nghỉ .  

U U tỉnh dậy đã hơn 10 giờ sáng, tôi mua cháo cho con rồi dẫn con xuất viện.  

qua hành lang dài, U U bỗng dừng chân, đờ đẫn về phía trước.  

Theo ánh con, tôi thấy “ người” ở đằng xa.  

Khương Vĩnh Đạt và một người phụ nữ đang dỗ dành một bé gái.  

Cô bé khoảng 11-12 tuổi, cùng tuổi với U U.  

“Con yêu, không phải con kêu đau bụng ? Ngoan ngoãn khám với bác sĩ nhé?” Giọng người phụ nữ rất dịu dàng.  

Đây là tôi gặp .  

Thành thật mà nói, hơi thất vọng.  

Cô ta trông gầy guộc, yếu ớt, thực sự không thể coi là xinh đẹp.  

Nước da hơi vàng vọt, đôi ánh vẻ mệt mỏi.  

Có thể thấy, mấy năm nay cô ta sống không tốt.  

Tôi không hiểu nổi, tại mình lại thua một người phụ nữ như .  

Từ ngoại hình đến năng lực đến tài năng, tôi tự tin cô ta không có điểm nào vượt trội hơn tôi.  

Có vẻ, sức mạnh của tình quả thật lớn lao.  

Dù nhan sắc không còn, vẫn có thể khiến Khương Vĩnh Đạt mê mẩn.  

8  

“Mẹ, con nói dối đấy, con không đau bụng, con không thể dục thôi.” Cô bé liếc , giận dỗi nói, “Mẹ có biết giáo viên thể dục của con đáng sợ thế nào không? nào bắt chúng con chạy 800 mét!”  

“Con , có thể nói dối như ?” Giọng cao .  

Cô bé vội trốn sau lưng Khương Vĩnh Đạt.  

Khương Vĩnh Đạt bảo vệ con bé, cười với : “Thôi nào, trẻ con mà, không chạy 800 mét thì thôi, đừng bắt nó chạy nữa.”  

Nói rồi anh ta cúi xuống bảo cô bé: “Không , chú sẽ gặp giáo viên chủ nhiệm của con, nói rằng con thể lực yếu, không thể chạy đường dài.”  

cô bé sáng : “Thật ạ?”  

đẩy anh ta một cái: “Cứ chiều nó mãi.”  

Tôi cúi U U, con đã đẫm nước .  

Mãi đến người kia rời , U U vẫn khóc nức nở trong lòng tôi rất lâu.  

nín khóc, con ngẩng , lau nước hỏi tôi: “Mẹ ơi, mẹ ly với được không? Con không cần nữa.”  

ánh kiên định của con, tôi gật .  

“Được.”  

Đúng , tôi cố chấp bao lâu nay để làm gì?  

Chẳng phải là cứu vãn , giữ lại chút hơi ấm ngày xưa ?  

Khương Vĩnh Đạt đã ngoại tình, vết rạn đã hình thành, dù tôi có cố gắng hàn gắn, liệu có trở lại như xưa?  

Tôi phá hoại mối tình của anh ta, ép anh ta ở bên cạnh, dù người còn ở đây tim đã không còn thuộc về nơi .  

Anh ta sẽ bất mãn, sẽ oán hận tôi.  

thì cái như thế, tôi giữ lại để làm gì?  

Tôi một hòa thuận, con gái được lớn khỏe mạnh vui vẻ.  

hòa thuận đã không còn, trong ngôi nhà , liệu con gái tôi có thể hạnh phúc?  

Tôi đã quá cố chấp.  

May thay, con gái tỉnh táo hơn tôi, con hiểu rằng người không yêu chúng ta, giữ lại vô ích, thì chúng ta không cần họ nữa.  

Bước ra từ ngõ S, tôi chợt thông suốt.  

Tôi hiểu ra, ly chẳng có gì to tát.  

Sau ly , tôi và con gái vẫn có thể sống hạnh phúc.  

Tôi có việc, có tiền, có con gái, dù đã bước vào tuổi trung niên vẫn giữ được nhan sắc, tôi có thể trở thành một quý cô độc thân hạnh phúc.  

Tôi sốt sắng cầm điện thoại gọi cho Khương Vĩnh Đạt.  

Vẫn là trợ lý anh ta bắt máy.  

Tôi nói lớn: “Bảo Khương Vĩnh Đạt, tôi đồng ý ly !”  

9  

Thủ tục ly diễn ra suôn sẻ.  

Khương Vĩnh Đạt còn chút lương tri, biết mình có lỗi nên không dám thẳng tôi.  

Sự hối lỗi của anh ta, cộng với thái độ nhẹ nhàng của tôi, khiến anh ta khá hào phóng trong việc phân chia tài sản.  

Tất cả bất động sản và tiền mặt đều thuộc về tôi, ngoài ra anh ta còn chuyển nhượng 10% cổ phần ty.  

Anh ta nói đây là cho U U, tôi không khách khí nhận lấy.  

Sau ly , Khương Vĩnh Đạt còn lại ty.  

ty chính là bảo đảm của anh ta.  

Anh ta có năng lực, có khách hàng, có tài nguyên, có thị trường, cần ty còn tồn tại, anh ta sẽ không ngừng kiếm tiền.  

, anh ta mới có thể hào phóng với tôi như thế.  

Một tháng sau, chúng tôi đến phòng dân sự nhận giấy ly .  

Tùy chỉnh
Danh sách chương