Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Phần 9

13.

Ở Đại Lý được nửa , tôi ngày càng thích nghi nhịp sống nơi đây.

Hạ Ngôn ở bên cạnh tôi, lúc làm việc thì tôi trông cửa hàng, khi không muốn làm việc nữa, có thể tùy lúc ngoạn sơn thủy.

Hạ Ngôn đã cùng tôi đến núi Long hai lần.

Trên đỉnh núi Long, anh ấy ôm tôi vào lòng vẻ mặt dịu dàng.

, để anh chăm sóc cả đời được không?”

Tôi cười và gật đầu.

Tôi luôn nhớ đến câu mà mẹ tôi đã khi sống.

đã tìm thầy bói, thầy rằng của tôi ở núi Long.

Nhưng nhà tôi cách núi Long , xa.

Tôi cần phải lớn lên, có khả năng kiếm tiền, mới có thể đến được đó.

Tôi nghĩ rằng sau này sẽ đưa mẹ cùng lịch núi Long, để tận mắt nhìn thấy của tôi.

Tiếc mẹ tôi đã sớm qua đời vì bệnh tật.

Di nguyện của trước khi mất muốn tôi nhất định phải đến núi Long chuyến.

Vì vậy những qua, tôi đã đinh ninh của mình, muốn cùng anh ta đến núi Long.

Nào ngờ, số phận xoay vần, hóa đã được định sẵn sớm.

tôi yêu nhau tám , trước sau vẫn không thể dành thời gian.

Và tôi đã bỏ anh ta.

Quay đầu đến chân núi Long, tôi đã gặp được thực sự của mình.

Hạ Ngôn quỳ gối trên đỉnh núi, trong túi lấy chiếc nhẫn kim cương tinh xảo, nụ cười của anh vừa rạng rỡ vừa đẹp đẽ.

, gả anh nhé.”

Tôi gật đầu, ôm lấy eo anh, hôn lên môi anh.

Vào ngày đăng ký kết hôn.

không biết nghe được tin đâu, lại chạy đến chặn tôi.

Nửa nay, đã đến Đại Lý hơn mười lần, chỉ để ép tôi về anh ta.

Anh ta tôi bán nhà không sao cả, anh ta sẽ mua tôi thự tốt nhất, làm nhà tân hôn của tôi.

những qua đã để tôi chịu thiệt thòi, sẽ từng chút bù đắp lại tôi.

Anh ta thậm chí đưa giấy tờ nhà .

vẻ mặt thành kính đưa tôi.

, đây thự ven sông đẹp nhất, trên giấy tờ chỉ viết tên của mình , đã công chứng rồi, về anh, ta kết hôn được không?”

“Nửa rời , anh mới biết quan trọng anh đến nhường nào, anh không thể mất !”

Nhưng xin lỗi.

Nửa rời xa anh, tôi đã sống , tốt.

Tôi cười và đưa tay nhận, tưởng tôi đã đồng ý, mắt anh ta sáng lên.

Nào ngờ tôi lại .

đúng, thự này đáng lẽ anh nên bồi thường tôi, dù sao thì ở bên anh bao qua, tôi chẳng nhận được gì, mà thua thiệt nhiều.”

“Cứ coi như lúc ta chia tay, anh bồi thường tôi .”

Dù sao thì lúc công ty anh ta khởi nghiệp, tôi không đòi đồng cổ phần nào.

thự này trị giá hàng chục triệu.

thứ tôi đáng được nhận.

Tùy chỉnh
Danh sách chương