Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 11

đến khi vòng anh siết chặt ở eo, tôi mới giật mình mình vẫn đang trong anh.

Trước đây tôi chưa từng gần gũi người đàn ông nào .

Tôi vội vàng bật khỏi vòng anh.

Phó Lễ nhìn thoáng qua chỗ trống trên mình, nhếch môi cười:

“Ăn no vứt tôi qua bên, thế là xong à?”

19

Tôi không hiểu ý định của Phó Lễ.

tôi cảm được, anh không có ác ý tôi.

Nhớ anh ấy thích đồ ngọt, tôi mượn bếp ở phủ nha làm vài món ngọt.

Dự định dùng chúng để “hối lộ” anh, mong anh vui vẻ thả tôi đi.

Vô tình, tôi nghe được đám người trong bếp bàn tán:

“Túc Châu đúng là thay trời đổi đất . Nhà Vương, Lý, Tô đều ‘con chó hoạn quan’ san bằng.”

“Chuyện kinh khủng ? Có mối thù sâu đến mức ?”

“Ông không biết à? Người vốn là người Túc Châu, hồi nhỏ mấy gia tộc bắt nạt. Bây thành đạt, quay về trả thù thôi.”

“Hừ, cái , ‘lão hoạn quan’ làm cha nuôi, tự mình làm thái giám, tưởng thế là hay ho lắm à?”

“Suỵt, nói nhỏ thôi. người ta quản lý Đông Xưởng, cần lơ là chút là mất đầu ngay đấy.”

Tôi đứng chết lặng tại chỗ, máu trong người đông lại.

Đến mức trong nồi cháy khét tôi không .

Thảo nào mọi người đều gọi anh ta là “ Đại nhân”.

Hóa khi đã xảy chuyện , tôi lại không biết.

Tôi đến tìm anh, lúc anh đang xử lý việc ở công đường.

Thấy tôi, anh cau mày, vứt con dao dính máu trong sang bên.

“Khỏi bệnh chạy lung tung à?”

làm ít cho anh.”

Anh nhướng mày, nắm lấy cổ tôi, dẫn tôi vào phòng nghỉ phía trong.

lắm.”

Tôi chưa kịp ngồi xuống đã anh kéo vào .

“Anh làm ? Buông !”

Phó Lễ mặt dày:

“Tôi dỗ uống thuốc phải ôm, dỗ tôi ăn không ôm được ?”

Lý lẽ ngược đời thế, rõ ràng là anh tự đòi ôm .

nghĩ đến thân phận hiện tại của anh, tôi cảm thấy phức tạp, nên thôi giãy giụa.

“Anh , vẫn là người phụ nữ đã có chồng.”

Động tác cầm của Phó Lễ khựng lại.

? thân phận của tôi, chẳng lẽ không đủ làm người tình không danh phận của ?”

20

Lời nói của anh khiến tôi kinh ngạc.

điều khiến tôi bất ngờ là có người báo rằng Tạ Tu Văn muốn xin gặp.

“Anh , lần bảo anh ta rời đi ?”

Phó Lễ nhướng mày, nhìn tôi đầy u ám:

“Hoặc là, muốn làm góa phụ?”

Tôi thành thật lắc đầu.

Làm góa phụ của Tạ Tu Văn thật chẳng phải điều tốt đẹp.

Hôm , tôi muốn giết anh ta là hành động bộc phát trong cơn giận.

Tôi nghĩ đến việc không muốn có bất kỳ liên hệ nào người đàn ông nữa.

May tôi đã có cách tốt .

Sắc mặt Phó Lễ trầm xuống, anh nắm lấy cằm tôi:

bây tập làm trước đi.”

Tôi sợ đến mức muốn bật dậy, Phó Lễ ôm chặt giữ lại trong .

Hiện tại tôi vẫn chưa chính thức ly hôn Tạ Tu Văn, dù rằng sắp .

tình cảnh giữa tôi và Phó Lễ lúc , trông chẳng khác nào đang vụng trộm.

Tôi bối rối ngồi trên đống lửa, nhỏ giọng cầu xin:

“Phó Lễ, làm ơn, thả .”

Anh cười nham hiểm:

chịu gọi tên tôi ? Muốn quay về hắn đến ? Tôi không cho phép!”

Anh cúi xuống, chiếm lấy môi tôi.

Cảm được mùi hương lạnh tre xanh từ môi anh, tôi mở to mắt nhìn.

Nghe tiếng bước chân càng lúc càng gần, tôi cắn môi anh, muốn đẩy anh .

Trong miệng tôi tràn ngập vị tanh của máu.

Phó Lễ khẽ hừ lạnh, phát điên siết chặt tôi .

thể muốn nghiền nát tôi trong anh.

Tôi luống cuống, giống kiến bò trên chảo nóng.

Giọng Tạ Tu Văn vang lên cách vài bước:

“Anh , tôi có việc muốn cầu xin, đặc biệt đến gặp ngài.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương