Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi vội che điện thoại lại: “Đương sự không đồng , cậu không có quyền xem thông tin cá nhân.”
“Hy Hy, cậu thế này gọi là có tật giật đấy!”
Tôi còn định cãi lại một nói quen thuộc đột nhiên vang lên bục giảng.
“ nữ ngồi ở hàng thứ sáu, ghế thứ hai tính bên trái, mời trả lời này.”
Tôi cứng người lại, trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành, cố gắng nhớ lại vị trí của .
Tuyên Tuyên đã huých cùi chỏ tôi, kích động nói: “Hy Hy, là cậu đó!”
Tôi không dám tin, ngơ ngác ngẩng đầu lên cuốn sách.
bắt ánh mắt lạnh lùng của Tô Dịch nhìn thẳng qua cặp kính.
Anh trông rất nghiêm túc, nói trong trẻo như ngọc đá va nhau.
“Ừ. Cái cầm ngược sách ấy.”
4
Da đầu tôi tê rần!
Dưới ánh mắt của cả lớp, tôi đỏ mặt đứng dậy, không dám nhìn Tô Dịch.
“… gì ?”
Tô Dịch chắc chắn biết ly trà sữa đó là của tôi, tôi nghĩ anh cố trả thù.
“Khi ly hôn có tranh chấp về phân chia tài sản chung của gia đình, có đưa các thành viên khác trong gia đình tư cách là người cùng tham gia tố tụng không?”
Nghe thấy đơn giản như vậy, tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Không . Chỉ có thông báo cho đương sự khởi kiện một vụ án khác, hoặc tạm đình chỉ vụ án ly hôn.”
“Ừm.”
Tô Dịch đáp lại một tiếng tỏ khẳng định, tôi hơi yên tâm một lại nghe anh nói thêm một .
“Người khác không , …”
Anh cố dừng lại một , rồi nhếch môi cười tôi: “Tổ tông bé nhỏ có lẽ .”
Lớp học im lặng một lúc, rồi vỡ òa trong tiếng cười.
Liên tưởng đến màn dạo đầu trước học, mọi người đều nghĩ Tô Dịch tự trào một cách hài hước.
cả tôi Tô Dịch đều biết rõ ly trà sữa đó là của ai, bao gồm cả nguồn gốc của cái tên gọi đó…
Anh rõ ràng là trêu chọc tôi!
Mặt tôi đỏ bừng lên, tôi vùi đầu bàn, hối hận vô cùng.
Đều tại tôi ngày xưa trẻ người non dạ, vừa đã yêu Tô Dịch, lại còn vô phá hỏng nhân duyên của anh, bây anh quả nhiên đến để trả thù tôi rồi sao?
Tồi tệ nhất là, tôi lại cảm thấy lúc Tô Dịch nói ba chữ “tổ tông bé nhỏ”, anh trầm xuống một cách quyến luyến khó tả.
người không không rung động.
5
Tô Dịch là luật sư thương mại hợp tác bố tôi.
Năm tôi mười tám tuổi, lần đầu tiên Tô Dịch ở nhà, tôi đã yêu anh cái nhìn đầu tiên.
Sau khi anh bố tôi hội đàm xong, tôi lấy hết can đảm chạy ra ngoài đuổi theo anh.
“Luật… luật sư Tô, dự định thi khoa Luật, sau này có vấn đề gì có anh không ?”
Lúc đó Tô Dịch vừa mới nổi danh trong giới luật sư, đã có phong thái kiệm lời như vàng.
Anh thậm chí không dừng bước, cũng không nhìn tôi.
“Phí tư vấn một của tôi là 5000 tệ.”
Tôi vội vàng đuổi theo: “ có tiền!”
Tô Dịch trước khi lên xe mới ban cho tôi một cái liếc nhìn, vẻ mặt nói đều cực kỳ lạnh lùng.
“Xin lỗi, nghề của tôi là luật sư, không phải viên.”
Kết quả là người từng nói nghề của không phải viên, bây lại đến làm sư thỉnh giảng.
Quả nhiên con người không nên nói lời quá tuyệt .
Tôi vẩn vơ suy nghĩ, trong lòng đã sớm dỏng tai lên nghe bài giảng của Tô Dịch.
Nghe nói phí tư vấn một của anh bây đã tăng lên mười nghìn tệ rồi, nghe anh giảng một tiết tương đương việc kiếm mười nghìn tệ! Không nghe phí!
Không ngờ anh giảng về luật pháp không hề thua kém các sư trong khoa, còn lồng ghép không ít vụ án thực tế mà anh đã , giảng giải sâu sắc mà dễ hiểu, người nghe say mê.
Nghe một lúc, tôi bị cuốn hút, bất giác ngẩng đầu nhìn về phía Tô Dịch.
Thực ra đây là lần đầu tiên tôi thấy Tô Dịch đeo kính.
Cặp kính che đi đôi mày vốn lạnh lùng của anh, ngũ quan thanh tú, lạnh lẽo của anh thêm phần ôn nhuận, vừa nhìn đã người nghĩ đến bốn chữ ——
Cầm thú mặc vest.
Tôi bất chợt chạm phải ánh mắt của Tô Dịch, tim đập thình thịch, vội vàng dời mắt đi.
Ngay sau đó, chuông tan học reo.
Tôi vội vàng thu dọn đồ đạc chuẩn bị chạy… năm đó tôi đã hại anh mất , bị bắt lại là toi đời!
Tuy nhiên, tôi còn chưa kịp ra khỏi cửa, một đám con đã ùa lên bục giảng.
Có người thẳng thắn : “ sư Tô, có cho xin WeChat không ?”
Tô Dịch chối không do dự: “Xin lỗi, không .”
Cô đó thăm dò : “Tại sao ? Sợ anh sẽ để ?”
Tôi dừng bước, ma xui quỷ ngẩng đầu nhìn Tô Dịch.
“Ừm.”
Một tiếng “ừm” nhẹ bẫng, các cô lập tức than khóc.
Tô Dịch lại quay đầu, vượt qua đám đông nhìn thẳng về phía tôi.
anh không cao không thấp, mang theo một cười mờ ám.
“Sợ tương lai sẽ để .”
6
Tô Dịch trước nay luôn giữ trong sạch.
Đối sự đeo bám tỏ của những người phụ nữ anh không thích, anh luôn chối một cách dứt khoát, không để lại cho người không gian tưởng tượng nào.
Có lần khi tôi theo đuổi anh, sau bữa tiệc bè, tôi cờ anh ở cửa nhà hàng.