Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi và Kỳ Châu kết chớp nhoáng.
Kết được một tháng, trong lòng anh ấy có , bảy giờ sáng khỏi nhà, mười một giờ đêm mới về.
Nằm trên giường như khúc gỗ, đứng lên như cục băng, lời nói cũng chẳng có chút thú vị nào.
Trên anh ấy như viết rõ ràng: “Tôi đối xử em vậy là tốt lắm đúng không? Tôi có đâm em bằng dao không? Không có đúng không.”
Thêm một tin nhắn “tối nay phải tăng ca” được gửi đến, tôi liền ngoài hẹn bạn thân lẩu.
Thời tiết khô hanh, không muốn chen chúc trong quán lẩu.
Kiều liền bảo nhà hàng mang nguyên liệu lên phòng Tổng Thống trong khách sạn nhà cô ấy để nấu.
Tôi vừa vừa than phiền về Kỳ Châu, vừa khoe món .
Không ngờ lại bị nhiệt, chảy máu mũi.
“Cậu giỏi quá đấy.”
Kiều giúp tôi cuộn giấy thì Kỳ Châu gọi điện tới.
Tôi nhìn cuộn giấy to bằng ngón cái, khẽ nói:
“To quá, nhét không .”
Kiều lại cuộn nhỏ giấy lại.
Cuộc gọi lập tức bị cúp máy.
Kỳ Châu nhắn tin tới:
“Em ở đâu? Anh đến đón.”
“Bên cạnh em có ai không?”
Tôi nhắn lại nhà vệ sinh xử máu mũi, cũng không dám lẩu nữa.
Chưa được bao lâu, Kỳ Châu đến nơi.
Tôi vừa bước xuống sảnh khách sạn thì gặp lại bạn trai cũ thời đại – Trì .
Anh ta thích chơi bời, lúc yêu nhau cũng không nghiêm túc.
Lúc đó thấy tính cách không hợp nên chia tay, mấy năm nay cũng không liên lạc.
Trì từ thang máy khác đi , thấy tôi thì hơi bất ngờ, nhướng mày nhìn:
“Tạ Vãn, nghe nói em kết ?”
kia chia tay không vui, tôi không muốn nói anh ta, lạnh nhạt đáp một câu giả vờ không quen, đi qua cánh cửa lớn rời khỏi đó.
2
đàn ông mày nghiêm nghị đứng lặng lẽ cửa nhìn tôi, bàn tay thả bên trong bóng đêm vẫn thấy rõ gân xanh nổi lên.
Tôi bỗng rùng mình.
Ai lại chọc giận Kỳ Châu vậy?
Thấy bầu không khí không ổn, Trì bên cạnh như nổi điên quay đầu lại, miệng cười đầy ý trêu chọc:
“Chồng em đấy à?”
“Chẳng phải là cục gỗ luôn theo sau em hồi đại sao? Em thích kiểu à?”
Tôi thấy yêu như anh ta có tiền án cũng chẳng khác nhau.
Sắc lập tức trở nên lúng túng.
Kỳ Châu lạnh lùng nhìn hai chúng tôi, không nói một lời.
Tôi bị ánh anh ấy nhìn mà cảm thấy sợ hãi.
định phá vỡ không khí ngượng ngùng, cổ tay bỗng bị Kỳ Châu nắm lấy.
Anh ấy kéo tôi ghế phụ, lái xe đi khỏi tầm Trì .
Kỳ Châu siết chặt tay lái, ánh tập trung nhìn về phía , giọng nói tưởng chừng như vô tình:
“Em là vợ của anh.”
Không biết anh ấy định nói , tôi cúi đầu nghịch tay.
Xe dừng trong bãi đỗ, bóng dáng Kỳ Châu chìm trong bóng tối, giọng nói mang theo vị đắng:
“ kết em thích chơi bời, anh có thể chấp nhận. Nhưng nếu đã đồng ý lấy anh, loại anh hy có một lần duy nhất.”
Tôi thấy anh ấy thật vô .
nồi lẩu thôi mà, lại còn cho phép lần .
Cảm xúc của Kỳ Châu cứ như vậy kéo dài cho đến đi ngủ.
Tôi từ phòng tắm bước , ôm điện thoại cười nói Kiều.
Anh ấy liếc nhìn tôi một cái, sắc tái nhợt.
“Anh mong em có thể suy nghĩ cho rõ ràng.”
Suy nghĩ cái ?
Tôi mơ hồ không hiểu, muốn kéo anh ấy lại để hỏi cho rõ.
Kỳ Châu đỏ , không nói lời nào liền đi sang phòng ngủ phụ.
?
Một cơn giận vô danh đột nhiên bùng lên trong lòng tôi.
Anh ấy có ý đây?
Không ưa tôi, ghét tôi, muốn ly tôi à?
3
Tôi vốn là không thể nhịn, huống chi còn là bị bỏ rơi mất như thế .
Sáng hôm sau, Kỳ Châu không sáng đã đi làm, tôi lập tức xông phòng thu dọn hành cho anh.
Cuộc nhân , tôi không chịu nổi thêm một giây nào nữa.
Lúc tôi tức tối nhét vài bộ quần áo vali, thì bỗng xuất hiện các dòng chữ chạy như trên màn hình trực tiếp.
【Trời đất ơi, nam mua đến tám kiểu ruy băng khác nhau, vậy mà nữ vẫn cho là anh ta lãnh cảm.】
【Bao giờ nữ mới phát hiện mấy bộ váy ngủ bị mất đều ở chỗ nam đây!】
Tôi nghi ngờ mình ảo giác.
Không thì sao lại thấy hiện tượng vô thế ?
Thế nhưng các dòng chữ vẫn tiếp tục chạy.
Nửa tin nửa ngờ, tôi ngừng tay, lại thu dọn hành trở về chỗ cũ.
đến ty, Kỳ Châu thấy tôi liền quay đi, như thể kìm nén điều đó.
Tôi dựa lưng ghế, tâm trí rối bời.
Kỳ Châu là sinh do tôi tài trợ từ nhỏ.
Vì thông minh lại lễ phép, tôi chuyển anh sang cùng trường tôi, để anh ấy giám sát của tôi.
Bao năm qua, tôi gây , anh ấy cũng đều uốn nắn tôi.
Sau tốt nghiệp đại , tôi kế thừa ty, anh ấy được tôi điều đến để trợ cho tôi.
Thực phần lớn đều là anh ấy làm, tôi thì nhàn nhã hưởng thụ.
Kỳ Châu ngoài làm nghiêm túc và hơi nhàm chán,
thì dù là trí tuệ, ngoại hình hay vóc dáng đều xuất sắc vượt trội.
Vì thế mẹ mai mối, tôi cũng không nghĩ nhiều mà đồng ý ngay.