Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối, tôi một mình trốn vào nhà vệ sinh, thử thay đổi chú thích của chính mình.
Tư Thần thì đã là 【Giàu nứt đố đổ vách】 rồi, tôi mà không cố gắng thì cũng hơi quá đáng chứ?
Thế là tôi giật phăng tờ chú thích sau lưng mình, điền vào bốn chữ:
【Người giàu nhất Trung Quốc】。
Nhưng ngay sau đó, dòng chú thích kia bỗng tối sầm lại, rồi lại hiện ra:
【Nghèo rớt mồng tơi】。
Hóa ra chỉ sửa được chú thích của người khác, không sửa được của mình?
Hôm sau, khi tôi chuẩn bị ra ngoài.
Tôi cố tình liếc nhìn dòng chú thích sau lưng bố mình.
【Tên khốn ngoại tình】 vẫn còn nguyên. Còn 【Cha của con gái thiên mệnh】 đã biến thành
【Sau khi ly hôn, trở mặt thành thù với vợ con】。
Nhưng tôi không quá bận tâm nữa.
Đến trường rồi, Lâm Tiêu Tiêu ngồi ở chỗ, mặt mày rạng rỡ như xuân về.
Vừa thấy tôi đi vào, cô ta liền lộ ra ánh mắt đắc ý.
Sau đó cất tiếng:
“Tiểu Tửu cậu đến rồi à… Hôm qua cậu đi đâu thế?”
“Tớ về nhà chứ đâu.”
Tôi lườm một cái, trong lòng đang cân nhắc có nên xin cô giáo đổi chỗ ngồi không. Thật sự không muốn ngồi cạnh cái đứa “trà xanh” này thêm giây nào.
“Ồ, tối qua tớ ra ngoài thì tình cờ gặp bạn Trình đấy.” Lâm Tiêu Tiêu giả vờ e lệ, “Cậu ấy nói đang đợi cậu, nhưng đợi mãi không thấy, nên đưa tớ về trước.”
Tôi híp mắt. Cố nhịn không bật cười.
Đào sẵn hố rồi còn tự nhảy vào, không cần tôi đẩy nữa à?
Hiểu chuyện như vậy, đúng là một “trà xanh” rất có triển vọng.
“Ai ya, Tiểu Tửu cậu đừng giận nha…” Lâm Tiêu Tiêu chớp chớp mắt, “Tuy bạn Trình có thêm WeChat của tớ, nhưng chỉ là muốn hỏi chuyện về cậu thôi, cậu đừng hiểu lầm.”
Tôi nhếch môi cười:
“Sao tớ lại hiểu lầm chứ, dù gì thì bạn Trình theo đuổi tớ cũng lâu rồi, đâu có dễ thay lòng đổi dạ.”
Nghe vậy, sắc mặt Lâm Tiêu Tiêu hơi biến đổi.
Nhưng rồi cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chắc lại đang tính kế gì đó.
Giờ ra chơi, cô ta hấp tấp rời khỏi lớp, tôi nhanh tay lẹ mắt, lén viết thêm một dòng chú thích sau lưng cô ta:
【Bị trai bao lừa tình lừa tiền】。
Ồ hố.
Tôi mím môi cười, cô ta là người tự nhào vào tranh giành đàn ông đấy chứ, không liên quan gì đến tôi cả.
Bất ngờ, có người chọc vào lưng tôi.
Tôi theo phản xạ quay lại, thấy Tư Thần đứng sau, mặt hơi đen lại, hỏi tôi:
“Trong lòng cậu… không phải vẫn còn nghĩ đến Trình Tử Hàn đấy chứ?”
“Sao có thể chứ.”
Tôi lắc đầu. Người yêu định mệnh của tôi ngồi ngay sau lưng cơ mà, tôi còn nghĩ đến Trình Tử Hàn làm gì?
Chỉ có thể nói, khi đối mặt với Lâm Tiêu Tiêu, đời đúng là một vở kịch, và tôi là diễn viên chính.
“Vậy là tốt rồi.”
Tư Thần khẽ cong môi.
Lúc đi ăn cơm trưa ở căng-tin, tôi vô tình liếc thấy chú thích sau lưng Tư Thần:
【Thích Triệu Thanh Tửu】
【Sau khi c.h.ế.t được cha mẹ ruột tìm lại】。
???
Cái gì vậy?
“Sau khi c.h.ế.t được cha mẹ ruột tìm lại” là sao?
Chẳng lẽ… Tư Thần sẽ chết?
“Tôi đi lấy cơm trước.” Tư Thần nói xong liền quay đi.
Tôi đứng đơ tại chỗ, lông mày nhíu chặt, một lúc lâu không biết nên phản ứng thế nào.
Đúng lúc này, cửa căng-tin bỗng nhiên ồn ào lên.
“Con tiện nhân Triệu Thanh Tửu đâu, bảo nó cút ra đây cho ông!” Tôi quay lại nhìn, thì thấy bố tôi… tức là Triệu Tiền Trình đang hùng hổ xông vào, vừa thấy tôi liền trợn mắt gào lên.
“Có phải tối qua mày nói gì với mẹ mày không hả? Bà ta sáng nay đòi ly hôn với tao đấy!” Triệu Tiền Trình mặt mày vặn vẹo, lộ rõ bản chất, “Mày không đi c.h.ế.t đi à? Mẹ mày hiền lành như vậy mà cũng đòi ly hôn với tao, còn đòi lấy 2/3 tài sản?!”
Tôi bừng tỉnh:
“Sao mẹ tôi chỉ lấy 2/3 chứ, thế là không được đâu. Với loại cặn bã ngoại tình như ông, nên để ông tay trắng ra khỏi nhà mới đúng.”
“Con tiện nhân! Mày là đồ tiện nhân!!” Triệu Tiền Trình như hóa điên, bất ngờ lao tới, tát thẳng vào mặt tôi.
Bàn tay ông ta vì chơi bài mà chai cứng, rạch một vết trên mặt tôi, đau âm ỉ. Tôi ôm má, đầu óc ù đi vì cơn đau đột ngột.
Người đàn ông bình thường trông có vẻ tử tế, lúc này đã hoàn toàn xé bỏ mặt nạ, lộ ra bản chất hung ác như một con ác quỷ.
Miệng tôi tràn ra vị máu, nhưng trong lòng lại thấy may mắn.
( Truyện dịch bởi Quất Tử, nghe audio trên youtube Quất Tử Audio )
May mà mẹ tôi đã quyết định ly hôn rồi.
Lúc này, Lâm Tiêu Tiêu đột nhiên chạy tới, khóc lóc ôm lấy Triệu Tiền Trình:
“Bố ơi, con…”
Trên mặt Lâm Tiêu Tiêu cũng có dấu tay rõ ràng, cả cổ còn có vết bầm.
Triệu Tiền Trình gào lên giận dữ:
“Ai? Là ai làm? Ai dám động vào con gái của tao?!”
“Cuối cùng cũng thừa nhận rồi.” Tôi cười khẩy một tiếng.
“Mày dám làm hại con gái tao, tao g.i.ế.c c.h.ế.t mày!”
Trong lòng ông ta, dường như chỉ có mình Lâm Tiêu Tiêu là con gái.
Khi tôi còn chưa kịp phản ứng, Triệu Tiền Trình móc từ túi ra một con d.a.o gọt trái cây, đ.â.m thẳng về phía tôi.
“Mẹ kiếp, muốn ly hôn với ông thì ông cho chúng mày c.h.ế.t sạch luôn!”
Tôi định né tránh, nhưng Lâm Tiêu Tiêu lại nhào đến ôm chặt lấy tôi, khiến tôi không thể động đậy.
Cô ta muốn tôi chết!
Trong khoảnh khắc đó, mọi ký ức trong đời tôi như một cuốn phim tua ngược, lướt qua trong đầu.
Tôi vừa mới bật được “cheat” cơ mà…
Ý nghĩ đó vừa lóe lên, tôi liền nhắm mắt lại.
Một dòng m.á.u nóng hổi bất ngờ văng lên người tôi. Nhưng cơn đau dự đoán không hề tới.
Tôi run rẩy mở mắt.
Tư Thần đứng chắn trước mặt tôi.
Bảo vệ cuối cùng cũng tới, khống chế Triệu Tiền Trình, đè ông ta xuống đất rồi gọi cấp cứu.
Tư Thần quay đầu lại, bỗng nhiên cười với tôi, khóe miệng trào ra máu.
“Không… cảm ơn tôi à?”
Tôi đứng ngây tại chỗ, tầm nhìn mờ dần đi, tim đau đến co thắt lại.
Bởi vì tôi thấy rất rõ chú thích sau lưng Tư Thần:
【Hưởng dương ở tuổi mười tám】。