Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6VD4NbYt16
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Giọng điệu nó cực kỳ nôn nóng
【Chỉ cần sinh con cho tộc sói và tộc hồ ly là cô thể trở về cần liều mạng 】
Từ khi mang thai đứa con của tộc thỏ hệ thống ngày nào cũng nhắc bỏ thai mỗi ngày tám trăm lần
Tôi từng sinh con mười ba lần liên tiếp và nhận mỗi lần sinh hệ thống đều vì tiêu hao năng lượng mà chìm trạng thái ngủ tạm thời
Ban đầu với hai đứa còn dám chắc
Giờ phản ứng của hệ thống càng tin rằng đã đoán đúng
Tôi nhất định về
Hệ thống đã đẩy đến bước đường cũng sẽ tha cho nó
Tôi đặt tay lên bụng đã nhô cao khẽ mỉm
“Không cần giảm thai Còn một tuần nữa là các con sẽ chào đời Tôi mong gặp bọn chúng”
Bởi vì khoảnh khắc các con chào đời… cũng là lúc rời khỏi nơi
Nghe câu trả lời của cả ba họ đồng loạt thở phào nhẹ nhõm
“Tiểu Nhã tộc sói chúng mạnh mẽ nhất định sẽ bảo vệ em”
“Tộc hồ ly cũng Đám Hắc Xà Hùng tộc gì đó chẳng để mắt”
“Tiểu Nhã chờ em sinh xong thỏ con chúng sống vui vẻ như nhé”
Tôi ba đàn ông mặt mỉm gật đầu
trong lòng thì lạnh lẽo bật
Lời của thú nhân là thứ đáng tin nhất Vì để nối dõi tông đường họ thể bất cứ lời dối trá nào
Thời gian trôi qua nhanh đến ngày chuyển
Lần cơn đau bụng dữ dội hơn hẳn những lần Tôi bấu chặt ga giường tiếng gào thét liên tục vang lên
Ba đứa con trong bụng quẫy đạp ngừng như thể đang tranh sinh
Lang Minh và Hồ An lần đầu tiên chứng kiến cảnh sinh nở lúng túng biết làm gì
“Tiểu Nhã kêu thảm thế… ”
“Không lẽ thật sự chuyện…”
“Đừng linh tinh”
Bạch Dực bên ngoài nắm chặt tay căng thẳng khe cửa
“Tiểu Nhã sẽ Cô từng sinh nhiều lần mà”
“Lần nhất định cũng sẽ bình an vô sự”
Lúc đó đau đến gần như ngất chẳng còn tiếng bên ngoài
Một cơn đau như xé rách cơ thể ba đứa trẻ lần lượt đời
【Đinh—Chúc mừng ký chủ đã thành nhiệm vụ duy trì hậu duệ thú tộc Chuẩn về thế giới ban đầu】
Cuối cùng cũng giải thoát …
Ngay khoảnh khắc đó tiếng bác sĩ la to:
“Cơ thể loài quá yếu máu ngừng chảy Nguy ”
【Đinh—Phát hiện năng lượng hệ thống cạn kiệt Tiến hành tự hủy Đếm ngược: 3… 2…】
Trước khi mất ý thức thấy tiếng điên dại của hệ thống vang lên trong đầu
【Ký chủ cô tưởng tiêu diệt là tự do Tôi đã chuẩn sẵn cho cô một món quà ha ha ha…】
Mở mắt lần nữa gần như sụp đổ khi nhận vẫn còn ở thế giới thú nhân
Nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch của Bạch Dực ngay mắt theo phản xạ gọi tên
chẳng hề thấy cả sững như tượng nhúc nhích
Tôi bước đến vỗ vai — chỉ để phát hiện bàn tay đã trở nên trong suốt xuyên qua cơ thể
Tôi chạy phòng sinh thấy thi thể đầy máu của giường
Lúc đó mới nhận … đã biến thành một linh hồn
Lời của hệ thống vang vọng bên tai:
“Cô tưởng tiêu diệt là tự do Món quà của cho cô vẫn còn tiếp tục…”
Tại Rõ ràng đã tốn bao nhiêu tâm sức cuối cùng vẫn thể thoát khỏi nơi
Chỉ cần nghĩ đến thôi là tim đập liên hồi đầu óc rối loạn
Không … nhất định tìm cách trở về…
Tôi thử mọi cách nhưng vẫn giam trong thế giới thú nhân thể rời
Kiệt sức cạnh thi thể của
Lang Minh ôm ba đứa trẻ sơ sinh bối rối Bạch Dực
“Bạch Dực hồ ly thì thôi chẳng bao giờ quan tâm con còn Sao mặc kệ thỏ con như ”
“Tiểu Nhã vì sinh con cho mà mất mạng đấy…”
Nghe những lời Bạch Dực từ từ ngẩng đầu lên đôi mắt đỏ ngầu giọng khản đặc:
“Là … Tất cả là của … Chính đã hại chết Tiểu Nhã”
“Nếu vì ép cô mang thai lần nữa cô đã …”
“Tại quá nóng vội…”
“Rõ ràng bác sĩ đã là nguy hiểm nhưng vẫn ôm hy vọng… vẫn để cô sinh…”
Anh quỳ sụp xuống thi thể
Mắt đỏ hoe nhưng rơi lệ chỉ liên tục gọi tên ngừng
Nhìn Bạch Dực đau đớn như lòng rối như tơ vò
Cái chết của … thật sự khiến đau lòng đến
Hay chỉ vì từ giờ sẽ còn ai sinh con cho nữa
Thấy Bạch Dực như thế Lang Minh cũng mềm lòng đôi chút
Anh cẩn thận đặt ba đứa trẻ nôi vỗ vai Bạch Dực nhẹ giọng an ủi:
“Bạch Dực đừng buồn quá Dù Tiểu Nhã cũng đã để cho một đứa con”
“Nếu thế giới từng Tiểu Nhã thì chắc chắn sẽ thêm con khác Lúc đó vẫn thể tìm mới để sinh con…”
Lang Minh tưởng rằng Bạch Dực chỉ đang tiếc vì mất công cụ sinh sản
Ngay câu đó Bạch Dực giận dữ hất tay Lang Minh hét lên:
“Cậu điên Đừng nhảm nữa Tôi cần ai khác Tôi chỉ cần Tiểu Nhã”
“Tiểu Nhã là vợ Cô công cụ sinh sản”
Trong mắt Lang Minh hiện lên sự nghi hoặc
“Nếu thật sự xem cô là vợ còn để những thú nhân khác đụng cô Rõ ràng chỉ xem cô như món hàng để đổi lấy tài nguyên”
Bị Lang Minh vạch trần Bạch Dực vẫn cố cãi:
“Không Tôi đưa cô đổi lấy gì hết Là các cướp cô Tôi yếu quá… Tôi bảo vệ cô …”
lúc Hồ An đẩy cửa bước lạnh:
“Như biết thì chỉ Hùng tộc là bắt cóc Tiểu Nhã còn các tộc khác đều trao đổi tài nguyên với ”
“Hơn nữa Hùng tộc từng công khai thân phận cô Là chính chủ động đưa cô để đổi lấy thứ cần”
“Bạch Dực xem cô là vợ Chính tin nổi ”
“Không… …”
“Tiểu Nhã đừng bọn họ bậy… Sao thể phản bội em ”
Bạch Dực nắm tay liên tục giải thích
“Tiểu Nhã xin … Tôi từng làm tổn thương em… Làm nỡ… Chỉ là bọn họ quá mạnh đánh …”
“Tôi định lợi dụng em… Tôi chỉ… chỉ thỏ con cuộc sống hơn…”
Anh vẫn đang dối…
Nếu đêm đó cuộc trò chuyện giữa và Lang Minh…
Có lẽ sẽ mãi mãi che mắt
Hồ An buồn phản bác chỉ móc một viên thuốc trắng nhét miệng
“Anh mau dừng ”
Bạch Dực vội vàng ngăn cản nhưng viên thuốc đã tan trong miệng
“Anh cho Tiểu Nhã uống cái gì ”
“Là bí dược của tộc hồ ly Có thể giữ cho thi thể phân hủy trong vòng một tháng”
Trong mắt Hồ An thoáng hiện vẻ buồn bã
“Tôi đợi đến khi các con mở mắt nhớ khuôn mặt của Tiểu Nhã mới chôn cất cô ”
Sau khi ba lần lượt rời khỏi phòng
Tôi nhận từ khi uống viên thuốc đó linh hồn thể rời khỏi thi thể nữa
Tôi lập tức nảy một suy nghĩ táo bạo
Lẽ nào kẹt ở đây là do còn gắn với thi thể
Phải chăng chỉ cần tiêu hủy thi thể xóa sạch dấu vết từng tồn tại ở thế giới thú nhân mới thể về thế giới ban đầu
Tối hôm đó khi đang vắt óc suy nghĩ cách để chạm xác …
Lang Minh xách theo bình rượu bước
Anh thi thể của thì thào như đang tự
“Tiểu Nhã em rời đột ngột như thật sự quen Bây giờ đầu óc là hình ảnh của em”
“Tôi tưởng con sẽ vui lắm… thấy buồn thế …”
“Trong đầu cứ hiện lên từng khoảnh khắc khi ở bên em Rốt cuộc là …”
“Chẳng lẽ đây là… thích”
“Sao thể thích một con chứ… thật kỳ lạ…”
Đến khi bình rượu cạn khô mới lê từng bước rời khỏi căn phòng
Tôi bóng lưng khuất dần ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo
Không lâu Hồ An xuất hiện
Anh đưa tay vuốt ve gò má
Dưới ánh trăng thấy từng giọt nước mắt lặng lẽ trượt xuống từ khoé mắt
“Tiểu Nhã… nếu đầu tiên em gặp là thì biết bao”
“Tôi nhất định sẽ bảo vệ em cho em một cuộc sống hạnh phúc Sẽ giống con thỏ hèn nhát để em chịu khổ”
“Thật ngay từ lần đầu tiên gặp em… đã yêu em mất ”
“Tôi sợ những thú nhân khác nhạo nên dám cho em biết… Nếu can đảm hơn một chút liệu kết cục khác …”
“Hôm nay thấy tiếng em rên đau trong lúc sinh… hối hận ”
“Tôi nên ép em sinh con cho Nếu sớm từ bỏ lẽ em đã chết”
Anh ánh mắt tràn đầy ân hận
“Tiểu Nhã nhớ em… em thể mở mắt một lần ”
Tôi cạnh thản nhiên đáp :
“Không”