Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9ADpYREO9p
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bạch Dực Hồ An đầy biết ơn
Trước khi rời quỳ xuống Lang Minh và Hồ An
“Nếu nửa tháng về làm ơn hãy chôn cất Tiểu Nhã giúp ”
“Cô thích nhất là oải hương Trên núi phía một đám hoa trồng riêng cho cô Xin hãy chôn cô ở đó”
Nói dậy bước đến bên thi thể khẽ hôn lên má
“Tiểu Nhã chờ trở về”
Rồi xoay bỏ đầu
Nhìn dáng vẻ liều mạng vì của chẳng lấy một gợn sóng trong lòng
Đã quá muộn
Nếu lần đầu Hùng tộc bắt thể dũng cảm như thế — thì mọi chuyện đã chẳng đến nông nỗi
Tôi lặng lẽ dõi theo bóng lưng cho đến khi biến mất khỏi tầm mắt
Liên tiếp nhiều ngày vẫn bất kỳ tin tức gì về Bạch Dực
Đến ngày thứ bảy Lang Minh cuối cùng thể yên nữa nhất quyết ngoài xem thử:
“Đã bảy ngày chút tin tức gì Tôi ngoài tìm hiểu xem chuyện gì xảy ”
“Cứ trốn trong cũng cách Sớm muộn gì bọn trẻ cũng trở về các tộc của ”
Hồ An đang chải tóc cho ngẩng đầu thản nhiên đáp:
“Anh nghĩ Bạch Dực dẫn đường thể tự khỏi mật cảnh ”
Lang Minh cau mày
“Ý là gì”
Hồ An ngẩng lên trong mắt chút cảm xúc
“Mục tiêu trả thù của Bạch Dực chỉ là bọn thú nhân ngoài mà còn cả chúng ”
“Trong mắt chúng đều là hung thủ giết Tiểu Nhã Nếu chết chúng cũng sống nổi ”
“Anh thấy lúc rời còn chẳng thèm mấy đứa trẻ một lần Anh đã mất kiểm soát …”
Ba ngày khi chuẩn chôn cất Bạch Dực trở về thân đầy thương tích
Hắn vội vã chạy đến bên
“Tiểu Nhã Tôi làm Tôi đã hạ độc nguồn nước của thú tộc Bọn họ đều chết cả Những kẻ từng làm nhục em… đều đã chết ”
Tôi chẳng thèm lời Tôi chỉ lo tìm cách ngăn họ
“Phải tiêu hủy thi thể Nếu sẽ thể về”
chẳng ai thấy tiếng
Lang Minh đang cầm xẻng đào huyệt Hồ An thì nhẹ nhàng lau sạch thi thể bằng khăn ướt
Chỉ Bạch Dực vẫn ngừng thì thầm bên tai
Ngay lúc họ chuẩn đặt thi thể huyệt đất Bạch Dực đột nhiên lên tiếng ngăn
“Khoan đã Tôi nhớ Tiểu Nhã từng với … Cô bảo khi chết chôn đất Cô sợ bóng tối… hỏa táng rải tro khắp mặt đất”
Tim khẽ chấn động
Thì lời vô tình ngày đó… vẫn còn nhớ
Khi ngọn lửa bốc lên thi thể dần hóa thành tro bụi trong ánh sáng rực rỡ
Ngay khoảnh khắc một luồng ánh sáng bao quanh hồn phách
“Tiểu Nhã…”
Hồ An dám tin mắt
Theo ánh của Bạch Dực và Lang Minh cũng thấy
Linh hồn … đã thể hiện hình
“Tiểu Nhã… chẳng lẽ khi chết em vẫn rời Từ đó đến giờ… em luôn ở đây …”
Trong mắt Bạch Dực lướt qua một tia kinh hoàng
“Vậy là em biết hết Em đã thấy hết”
Tôi gật đầu
“Thấy hết Mà biết còn sớm hơn tưởng Ngay đêm giao cho Lang Minh đã bộ cuộc chuyện của các ”
“Tiểu Nhã …”
Sắc mặt Bạch Dực tái nhợt
“Xin Tiểu Nhã xin hãy tha thứ cho … Tôi hề cố ý làm tổn thương em… chỉ là vì… bởi vì…”
“Vì yếu đuối Hay vì trong mắt chỉ thỏ con”
Tôi lạnh
“Bạch Dực sẽ bao giờ tha thứ cho Nếu lựa chọn thà cả đời từng gặp ”
“Không Tiểu Nhã đừng đối xử với như …”
Anh cố chấp chạm nhưng tay chỉ thể xuyên qua linh hồn lặp lặp
Ngay lúc hồn phách chuẩn tiêu tán Lang Minh – vốn im lặng từ nãy – khẽ mở lời:
“Tiểu Nhã… xin ”
Hồ An ánh mắt đầy tiếc nuối
“Tiểu Nhã… lần nhất định để là đầu tiên gặp em”
Tôi họ ánh mắt lạnh băng
Thứ gọi là “chân tình” mà bọn họ bày bây giờ với mà thật sự buồn nôn
“Tôi hận tất cả các Tôi bao giờ thấy bất kỳ ai trong số các nữa”
Dứt lời ánh sáng xung quanh vụt tắt
Tôi… cũng biến mất khỏi thế giới thú nhân
—
Tôi trở về thế giới ban đầu đã tròn ba năm
Ban đầu vẫn thường xuyên gặp ác mộng mơ thấy đưa trở thế giới thú nhân lặp những ngày tháng hành hạ nhục mạ
đó khi cuộc sống thực tại ngày càng bận rộn ký ức cũng dần phai nhạt
Gương mặt đám thú nhân trong trí nhớ cũng trở nên mơ hồ
Như thể tất cả chỉ là một cơn ác mộng từng xảy
Hôm đó tan làm về ngang một tiệm thú cưng mới khai trương
Một con thỏ trong tủ kính khi thấy liền nhảy nhót phấn khích như thu hút sự chú ý của
ánh mắt lướt qua nó dừng ở chú mèo con bên cạnh
Chủ tiệm thấy thì hồ hởi mở cửa mời :
“Chị ơi chị xem con thỏ dễ thương Hồi mua nó đều nó cắn mà hôm nay nó cứ nhao nhao đòi chị vuốt ve đó”
“Duyên phận đó chị là em giảm giá cho”
“Xin thích thỏ”
Tôi chỉ con mèo con kế bên:
“Con mèo đang chờ nhận nuôi thể nhận nó ”
Cuối cùng bế con mèo rời khỏi cửa hàng
Ngay lúc bước chân khỏi tiệm
Tôi mơ hồ thấy một tiếng gọi quen thuộc
“Tiểu Nhã…”
Lần dừng
Cũng đầu
Hết