Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm sau quay phim, Chu Tư Niên tinh thần phơi phới, sáng láng như được gắn đèn LED.
tôi vì cả đêm không ngủ, quầng thâm mắt y như bị người ta đ.ấ.m hai cú mặt.
Thể trạng kém cộng thêm ba quay cảnh mưa, đến tối thì cơ thể tôi chính thức đình công. Sốt cao 39.8 độ, không chịu hạ.
đầu óc mơ màng, tôi tưởng mình lên thiên đường. Lờ mờ trong cơn mê man, tôi nhìn thấy Chu Tư Niên.
thức dần tỉnh lại, phát hiện bên giường mình có một đám người đang vây quanh. Trong đông người đến mức tôi thấy khó thở.
Tôi liếc mắt hiệu Hoa Hoa, cô ấy lập tức hiểu .
“Các thầy cô nghỉ trước ạ, đợi Tô Tô đỡ hơn sẽ báo mọi người.”
Mọi người lần lượt rời đi, chỉ Chu Tư Niên vẫn ngoài . Khoảnh khắc ánh mắt chúng tôi chạm nhau, tôi như nghe nhầm điều gì đó.
“Sao tự dưng lại đổ bệnh thế này? Không khi nào khá lên, bảo bối tội quá.”
“Bảo bối? Hoa Hoa, emnói gì thế?” Tôi quay sang nhìn cô ấy.
Hoa Hoa ngơ ngác: “ có nói gì đâu mà, chị nghe nhầm rồi.”
Tôi gật đầu không nghĩ ngợi gì thêm, tự cho là mình sốt cao tỉnh lại, lơ mơ.
Tiến độ đoàn phim không thể vì tôi mà chậm lại, nghỉ hai ngày là tôi quay lại việc ngay. Cảnh quay hôm nay là nam nữ chính tỏ tình, tôi chỉ cần bên nền, người chứng kiến cho hạnh phúc của họ.
Chu Tư Niên và Dư Vi Vi cạnh nhau, tự mang ánh sáng hào quang, đẹp đến mức khiến người ta không rời mắt nổi. Tôi bên cạnh họ, mờ nhạt như cái bóng.
Theo kịch bản, Chu Tư Niên sẽ ôm lấy Dư Vi Vi, thổ lộ tình cảm sâu sắc.
Nếu là đoàn, chắc tôi đã xúc động đến mức xỉu tại chỗ. bây giờ, nhìn họ gần gũi như thế, tôi lại thấy hơi… buồn.
Nhận suy nghĩ của mình đang chạy lệch hướng, tôi vội bấm tay mình để giữ tỉnh táo.
“Tô Tả , mày điên rồi hả? Chu Tư Niên là người mày dám mơ tới chắc?”
Tôi quay lưng phía ống kính, trước mặt là cảnh hai người họ ôm nhau.
Không từ nào, tôi lại nghe thấy :
“Bảo bối đang trước mặt, liệu cô ấy có giận không nhỉ?”
Cái gì vậy trời? Rõ ràng chẳng mở miệng.
Không tôi sốt cao đến mức cháy cả đầu óc?
Quay xong, tôi lập tức kéo Hoa Hoa đi tìm bác sĩ.
Tôi không hai mươi mấy tuổi đã hóa thành kẻ ngốc.
Dư Vi Vi thấy Hoa Hoa chạy tới chạy lui, cũng quan tâm hỏi han.
“Không sao đâu chị Vi Vi, nhờ cô ấy lấy đồ giúp thôi.”
Dư Vi Vi gật đầu, nói vài xã giao rồi cùng trợ lý rời đi.
Tôi cứ tưởng mọi chuyện thế là xong, không ngờ cô ấy đi rồi mà bên tai tôi vẫn vang lên nói:
“Lấy đồ? nào bệnh vẫn chưa khỏi à?”
Tôi giật mình quay một vòng tại chỗ, sau lưng chỉ có Chu Tư Niên.
Tôi lưỡng lự đi đến gần anh: “Thầy Chu, rồi là thầy nói à?”
Chu Tư Niên nhíu mày cười nhẹ, lắc đầu phủ nhận.
Được anh phủ nhận, tôi tự trấn an mình trong : “Tô Tả đừng sợ, ban ngày ban mặt gì có ma.”
” dễ thương quá, thật hôn một cái.” nói quái lạ lại vang lên.
Trời đất quỷ thần ơi! Mấy lời này đúng là kiểu lang sói nói !
Tôi không phải bị một tên sắc quỷ theo dõi đấy chứ?
“Su Su, Su Su!”
Chu Tư Niên thấy tôi đờ người, liền nhẹ .
Nghe thấy hai chữ “Su Su”, tôi giật b.ắ.n tỉnh lại.
Trừ fan và Hoa Hoa, không tôi như vậy cả.
Tôi len lén nhìn Chu Tư Niên.
Rồi lại nghe thấy giọng kia: “Su Su sao không trả lời nữa vậy?”
rõ ràng anh không mở miệng. Vậy tôi đang nghe thấy ?
Anh khẽ vẫy tay trước mặt tôi, rồi đúng đó, những lời vang lên lại được anh thốt .
Tôi kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Chẳng … những tôi nghe thấy trước đó đều là của Chu Tư Niên?
Cái này quá kỳ lạ rồi!
“Thầy Chu, … trước đây ạ.”
Giờ tôi cần một khoảng yên tĩnh để tiêu hóa hết chuyện xảy .
đến , tôi vẫn không dám tin chuyện mình có thể nghe được của Chu Tư Nhiên, và chỉ anh ấy.
…
Từ khi nghe được của Chu Tư Niên, tôi phát hiện hình như anh ấy có tôi.
ngày anh đều lẩm bẩm trong đầu mấy “bảo bối” không đầu không đuôi.
đầu tôi nghi ngờ không “bảo bối” là .
sau đó, chỉ cần nghe hai chữ ấy, ánh mắt tôi lập tức đi tìm Chu Tư Niên theo phản xạ.
Và lần nào cũng vậy, cứ khi anh “bảo bối”, tầm mắt của anh đều dừng lại ở tôi.
Sinh nhật của Dư Vi Vi được tổ chức ngay tại đoàn phim, cô ấy không nói , chỉ tôi và Chu Tư Niên đến.
Tôi ngại từ chối đành cắn răng đi theo.
Trong xe bảo mẫu của Dư Vi Vi, một gương mặt khá lạ đang khoác vai cô ấy, cười đùa thân mật.
Nhìn hai người như cặp tình nhân đang yêu, tôi Chu Tư Niên ngoài cửa xe, ngơ ngác chưa có không.
Chàng trai kia thấy chúng tôi trước, mặt đỏ lên, vội buông Dư Vi Vi . Tôi nhìn rõ mặt cậu ta, hai mắt sáng như đèn pha. Trời ơi, non nớt dễ thương như sinh viên đại học luôn ấy.
Có dịp nhất định phải hỏi Dư Vi Vi bí quyết “thả thính trai trẻ”.
Tôi đang ngắm người ta say sưa thì Chu Tư Niên lại thô lỗ chắn ngang trước mặt tôi.
Trong đang ghen: “Có gì mà nhìn? Chẳng đẹp trai bằng tôi.”
Chu Tư Niên ngoài mặt nghiêm túc, trong nhỏ mọn đến buồn cười. Tôi chỉ lắc đầu, gạt tay anh sang bên rồi bước .
Trong trò chuyện, tôi chàng trai đó là bạn trai của chị Vi Vi.
Có vì cậu ấy quá hấp dẫn, cộng thêm tôi có hơi ngà ngà say, mặt dày bám lấy Dư Vi Vi hỏi cô ấy cách cua trai trẻ.
Chu Tư Niên mặt đen như đáy nồi, ánh mắt nhìn “ trai” kia như băm cậu ta thành tám khúc.
“Chu Tư Niên, anh thu lại cái mặt dọa người đó đi, anh dọa bảo bối nhà tôi rồi đó.” Dư Vi Vi không nhịn nổi nữa, lên nhắc nhở.
Sau đó cô ấy kéo tôi sang một bên, nhẹ nhàng khuyên: “Đừng bỏ qua người bên cạnh mình.”
Lời nói đến nước này, dù tôi có ngốc cũng hiểu được. Người bên cạnh – ngoài Chu Tư Niên , đây?
Chu Tư Niên chưa bao giờ chính miệng thổ lộ.
Chẳng tôi phải đi nói anh: “Thầy Chu, nghe được của anh, anh thích , mình hẹn hò đi nhé?”
Nói vậy thì Chu Tư Niên chắc chắn sẽ nghĩ tôi đầu óc có vấn đề.
Dư Vi Vi đi hẹn hò riêng bạn trai đã cho người lái xe đến một nơi cách khu đoàn phim rất xa.
Ăn xong, đã là đêm khuya, Chu Tư Niên nhất quyết đòi đưa tôi . Tôi không cản được, đành để anh theo.
Trên đường đi, tôi như nổ tung. Chu Tư Niên cứ liên tục oán thầm trong đầu:
“Tại sao lại nói thích người khác? Tại sao lại học cách cưa trai trẻ?”
“Chẳng tôi không tốt à? đẹp trai, kiếm được tiền, lại chung tình, thương vợ.”
Tôi nghe xong chỉ hỏi thầy Chu: “Thầy đang… gián tiếp tự khen mình đó à?”
Tôi đi phía trước, mắt suýt lật trắng lên trời.
“Tô Tả , bao giờ chịu nhìn đến tôi đây?”
Một nói đột ngột khiến tôi dừng bước.
Tôi cảm nhận được Chu Tư Niên rất buồn, tim tôi như bị đó đ.â.m một nhát, đau điếng. Tôi không dám quay lại, chỉ lặng bước tiếp hai chân cứng đờ.
đến , Hoa Hoa vẫn đang chờ.
“Tô Tô, nãy thầy Chu đưa chị à? Thầy ấy đúng là người đàn ông ấm áp!”
Hoa Hoa chính là fan não tàn của Chu Tư Niên, dù anh ấy có gì, trong mắt cô ấy đều là đẹp trai nhất quả đất.