Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Chương 3

Cái giọng điệu này… quen quá..

Tôi rùng mình.

Bình luận phía dưới cười nghiêng ngả:

“Hoan nghênh cô đến với chuyên mục: Tự tay bóp nát sự nghiệp.”

“Lần đầu thấy có người đùa meme rồi bị bắt quả tang.”

“Tác giả: Mai đi làm bước chân trái trước, bị đuổi ngay.”

“Cái văn phòng sang xỉu luôn, tôi mà ở gần là đặt hàng rồi!”

: Cái văn phòng này của cô chắc?”

còn hỏi cô có bệnh không kìa, quan tâm cơ mà.”

“Cô đúng là nhân , add friend cái, chối hộ phát.”

“Ai lành bán bàn chải đ.á.n.h răng dùng hả? Quá đáng lắm rồi.”

“Bàn chải đó chắc sợi lông có chọc tim, thôi gửi tôi luôn cho nhanh.”

Tôi nhìn tên khoản của mình “Sếp tôi là tên đại ngốc.”

Một dự cảm chẳng lành chạy dọc sống lưng.

Không nào… chắc không trùng đâu nhỉ.

Tôi nhớ rõ không xài app này mà.

Tôi nhấn trang cá nhân của khoản bình luận hot kia… Trống trơn, chỉ có dòng hiển thị IP trùng thành phố với tôi.

Tôi thở phào.

Nhưng giây , điện thoại rung.

Tin nhắn từ liên hệ quen thuộc:

: “Thư ký Quý, mai đến làm nhớ giải thích giúp tôi cái tên khoản của cô nhé.”

Tôi: “……”

Anh ơi, thà bắt tôi giải thích vì sao không bán luôn anh cho xong.

Ít ra tôi còn có đường hoàng :

“Tôi bán rồi.”

Việc cấp bách nhất bây giờ là phải suy nghĩ.

mai đi làm, bước chân nào thì khả năng bị đuổi việc thấp hơn?

mọi người thấy đấy, sếp tôi miệng thật là không vừa.

Anh ta c.h.ử.i tới mức ngay ch.ó đi ngang qua cũng phải hứng một trận.

Là chủ tịch Tập đoàn Thẩm thị và người thừa kế duy nhất họ Thẩm, ngoài việc đẹp, body chuẩn, và biết đầu thai đúng kiếp, thì gần không có điểm mạnh nào khác.

Báo giới thành phố tóm gọn nhận xét về hắn bằng tám chữ:

“Lưu manh , phòng sao cho xuể.”

Người khác : tàn nhẫn mà coi luật … giấy.

Thẩm Dạ : vô liêm sỉ mà thiếu khí chất.

Có lần nhân viên ty Tống thị làm điều ngu ngốc, khiến hàng phật lòng rồi bị lên hot search.

Thẩm thị hốt được món lớn.

Thẩm Dạ còn dùng khoản chính thức đăng dòng, đá thêm một cú cho người ta xuống hố.

Không chỉ không cứu người, còn thêm muối vết :

“Sao , Tống ? hàng phải là thượng đế chứ.”

“Ô, cảm ơn Tống đem tới vận mệnh phong phú cho chúng tôi.”

“Thấy anh một nửa dân mạng mắng, tôi đau lòng. Còn nửa kia đâu? Hết bàn phím rồi à?”

Tức tới mức Tống block thẳng luôn.

Tóm : không phạm pháp nhưng cực kỳ bậy bạ.

làm thư ký cho anh là vì có cùng dòng máu… tức là chúng tôi đều thuộc loại người mà anh cần.

Tư duy đạo đức của tôi có phát huy theo chủ quan, còn mức lương anh trả mang tính quy luật quan.

Muốn hành động lý thì phải dựa trên quy luật quan trước .

Tôi không từ chối tiền vì cái gọi là “đạo đức” được chứ?

gọn: anh ta trả nhiều quá.

Vậy nên nhìn thì chúng tôi đang tác, mà thực tế là… anh mở cửa thả chó, tôi trực tiếp lao .

Anh ta ngoài nổi tiếng vì gương mặt còn nổi hơn nữa vì cái miệng cay và nhớ thù rất lâu.

Trước kia, đối thủ là Tập đoàn Lục thị cố ý ép giá, cố giành miếng ngon mà ăn cướp mất đồng của Thẩm thị.

đó bên cùng đấu thầu miếng đất phía Tây thành phố.

tòa ty của họ đối diện nhau.

Thẩm Dạ mua hẳn một chiếc gương lớn để hàng soi… khen mình cho đẹp.

Nếu bị hỏi thì là để chỉnh trang.

Nhưng soi một tháng thì thấy hiệu quả phá chưa rõ rệt là đến lượt tôi đóng vai bà lao , lẻn bên trong Lục thị, dùng nước sôi dội c.h.ế.t cây phát của Lão Lục.

Nghe hôm đó Lão Lục mê tín khóc nít.

Hôm , Lão Lục mời ăn cơm.

Tôi nhân lúc Thẩm Dạ đ.á.n.h lạc hướng, thì len lén chui bếp, đổi toàn bộ mười món đặc sản thành mười đĩa bông lý (món rau thanh lọc cơ ).

Kết quả bữa tiệc tan tành, vụ đổ bể.

Lão Lục chỉ đành tiu nghỉu thu quân về .

Lão lớn tuổi, mê giữ sức khỏe, mỗi đi làm bằng xe đạp.

Tôi vừa xả hết hơi trong lốp xe của ổng, thì Thẩm Dạ lái xe tới, mặt tỉnh bơ, đóng vai tình cờ gặp, còn ân cần đưa người ông ta về tận cửa.

Lão Lục đứng hình mắng thì ngại, cảm ơn cũng không xong.

Trong lòng lão chỉ có một câu hỏi:

“Thằng ranh này đang chiêu gì ?”

Nhưng khi về , thì ông bị vợ cho ăn tát.

Lý do: trên áo sơ mi có dấu son môi.

Lão Lục tỉnh ngộ, hối hận xanh mặt, muốn kêu oan mà chẳng ai nghe.

lẫn tình đều t.h.ả.m bại.

Bắt nạt chưa đủ, Thẩm Dạ quay sang nhắm đến trai Tiểu Lục của ông.

ta còn chưa tốt nghiệp, chẳng hứng thú với ty.

Mỗi đến làm đi tù, làm việc thì ít, game, xem phim thì nhiều.

Thẩm Dạ mua chuộc thư ký riêng của ta.

Khi xem phim, cô ta rút dây mạng.

Khi game, cô ta giấu sạc pin.

Chưa đến tuần, Tiểu Lục bị đồng đội c.h.ử.i tới mức xối xả, bảng xếp hạng rớt cấp .

Tưởng rằng ta sẽ nghi ngờ gì đó ai ngờ hùng hồn chạy về méc :

rồi, phong thủy ty không ổn, đến cây còn c.h.ế.t, giờ đến cũng xui!”

ta dọn sang net cỏ thuê phòng riêng game.

Tôi “sắp xếp” một cô gái nóng bỏng bước đó.

Ngay đó, Thẩm Dạ gọi cho Lão Lục, nghiêm túc “báo cáo”:

“Lục à, trai ông không học hành gì đâu, toàn ở net.”

Tối đó, Tiểu Lục bị đòn hỗn từ mẹ đ.á.n.h cho không biết đâu là trời đất.

Sáng hôm vẫn còn khóc lóc kể khổ với ông nội.

Kết quả đó, Thẩm thị trúng thầu.

Tùy chỉnh
Danh sách chương