Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Mấy ngày nay ở nhà Lương Tuyết, không hiểu tôi luôn thấy Lương Thần .

Thỉnh thoảng anh ấy mang chúng tôi vài món tráng miệng nấu chúng tôi.

Lương Tuyết nhìn Lương Thần với vẻ kỳ lạ nhìn khỉ: “Anh Lương Thần, anh bị ?”

Lương Thần mặc chiếc tạp dề màu hồng của Lương Tuyết mua, cầm xẻng xào, nhìn chúng tôi với vẻ mặt tươi cười: “Ai bảo không thuê giúp việc, chẳng phải là anh lo uống không tốt ?”

Nhưng rõ ràng Lương Tuyết không tin: “Ồ? Thật ? Vậy trước khi Tiểu , không thấy anh sang nấu cơm !”

nói chuyện còn kéo tôi vào , tôi ngơ ngác nhìn người trước mắt.

Lương Thần nhanh chóng liếc nhìn tôi một cái, ánh mắt mang theo một chút không tự nhiên.

Sau đó tôi nghe thấy Lương Thần khẽ ho một rồi nói: “Khụ, đừng nói linh tinh. Muốn ? cơ hội gọi món đấy.”

Lương Tuyết bĩu môi nói: “Vậy cánh gà Coca đi, Tiểu , cậu muốn ?”

“À, tớ được, tớ không kén .”

Lương Thần gật rồi đi vào bếp. Lương Tuyết lén lút ghé sát vào tai tôi hỏi: “Cậu có thấy anh tớ hơi lạ không?”

“Tớ thấy bình thường ! Có một người anh cậu nên biết đủ đi! trai tớ còn không biết bật bếp ga nào cơ!”

Lương Tuyết lại lén lút khoát tôi: “Tớ thấy anh ấy có đồ xấu với cậu đấy, nhất là khi nghe tớ nói Chu Trì không tốt với cậu, anh ấy liền chạy chỗ tớ để thể hiện bản thân với cậu.”

Tôi vội vàng bịt miệng Lương Tuyết đang nói bậy bạ lại: “Đừng nói linh tinh!”

Lương Tuyết không để tâm gạt tôi rồi nói: “Anh tớ thật sự thích cậu đấy. Hồi trước, lúc chúng ta còn học cấp ba, khi tớ dẫn cậu về nhà, tớ đã cảm giác ánh mắt anh ấy nhìn cậu không đúng rồi. Với lại, cậu có biết không? Trong sổ ghi chép của anh ấy có ảnh của cậu đấy!”

“Hả?”

“Tớ vô phát hiện thôi. Nhưng nếu cậu thật sự chia với Chu Trì có thể cân nhắc anh tớ xem , ít nhất anh ấy còn có người hơn Chu Trì, trông tàm tạm.”

Tôi nhìn thấy vạt áo khẽ lay động qua tấm kính trong suốt ở nhà bếp, vội vàng ngăn Lương Tuyết lại: “Chuyện của tớ Chu Trì không dễ dàng chia vậy đâu, sau đừng nói những nữa.”

Trong bếp vọng một động cực lớn.

Khi xẻng rơi xuống đất. Lương Tuyết ký hiệu trái tim tan vỡ với tôi: “Trái tim ai đó tan nát rồi kìa!”

10

Lúc cơm, ba người im lặng một cách kỳ lạ, ngay cả Lương Tuyết bình thường nói nhiều không nói nào.

Chỉ là mắt ấy không rảnh rỗi, cứ đảo qua đảo lại.

Nhưng tôi không biết nữa, vừa ngửi thấy mùi thịt là lại thấy buồn nôn.

Cơn buồn nôn của tôi khiến người chú .

Lương Tuyết nhìn Lương Thần hỏi: “Anh bỏ độc vào cơm rồi à?”

Lương Thần không để nói nhảm nhí của ấy hỏi tôi không khỏe chỗ nào.

Nhưng tôi còn chưa kịp nói một cơn buồn nôn dữ dội hơn dâng .

Tôi vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, nôn ở bồn cầu một lúc lâu mới dần tỉnh táo lại.

Lương Tuyết Lương Thần thấy tôi khó chịu vậy, nhất quyết đòi đưa tôi đi bệnh viện.

Tôi khó chịu nên đồng .

Chẳng mấy chốc đã bệnh viện. Sau một loạt kiểm tra, tôi bị chuyển khoa tiêu hóa sang khoa sản phụ. Bác sĩ cầm phiếu xét nghiệm, nhìn từng dòng dữ liệu trên đó.

Cuối cùng, ông ấy nhìn Lương Thần đang đứng sau lưng tôi rồi nói: “ Trình, có thai gần tháng rồi.”

Dường bác sĩ coi Lương Thần là chồng tôi nên tự nhiên nói: “ Trình hơi thiếu m.á.u nhẹ. Sau người chồng cần chú bồi bổ dinh dưỡng Trình nhiều hơn.”

“Không, không phải…”

Tôi còn chưa nói dứt cửa phòng khám bị đẩy mạnh mở , sau đó tôi nhìn thấy Chu Trì với vẻ mặt u ám.

Anh túm chặt lấy cánh tôi, đôi mắt đen thẳm đầy nguy hiểm lướt qua Lương Thần đang đứng cạnh tôi: “Đây là người bố rẻ tiền tìm con tôi đấy à?”

Tôi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen kịt của Chu Trì rất lâu, còn chưa kịp tôi đã nhìn thấy Khương Lai bước vào.

ấy nhìn bộ dạng u ám của Chu Trì, vội vàng nói: “A Trì, ? Cư xử với con gái phải dịu dàng một chút chứ!”

Gọi “A Trì” thân mật thật đấy, vậy bây giờ anh lại bày dáng vẻ bắt gian với tôi ?

Cái thể chất dễ chảy nước mắt đáng ghét lại tái phát, khóe mắt tôi lại bắt dâng nước mắt.

Tôi cứ trợn to mắt ngăn nước mắt chảy xuống rồi hỏi: “Vậy còn anh? Anh đưa mối của anh bệnh viện ?”

Chu Trì khó hiểu cau mày: “Mối ? Mối nào?”

Lương Tuyết không chịu thua nói: “Á à, người ta đứng ngay cạnh anh rồi kìa, anh còn không thừa nhận!”

Một giây sau Chu Trì Khương Lai mới phản ứng kịp xem đang nói ai.

Khương Lai không thể tin nổi chỉ vào mình: “Mối các nói là tôi ?”

Lương Tuyết hừ một nói: “Chứ còn ai nữa!”

Khương Lai cười bất đắc dĩ rồi nói: “ ơn đi, tôi là chị họ của A Trì ! Quanh năm tôi chỉ sống ở nước ngoài, lần về còn chưa kịp thăm mợ cậu.”

Ngay lúc , tôi Lương Tuyết đều bị đơ người .

Chu Trì nhìn sang Lương Thần: “Vậy , tin đồn là do anh tạo ?”

Lương Thần cười nhạt một : “Đúng ?”

Giây tiếp theo, Chu Trì túm lấy cổ áo Lương Thần.

Sau đó tôi nghe thấy Chu Trì mở : “Chúng tôi kết hôn rồi anh vẫn còn đồ xấu à?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương