Chồng tôi trên đường đi thăm con riêng thì gặp tai nạn xe.
Tôi gọi cho mẹ chồng mấy chục cuộc, cầu xin bà đến gặp con trai lần cuối.
Đáp lại tôi… chỉ là một dấu chấm than to tướng.
Tôi như kẻ mất hồn, ngồi thẫn thờ trên ghế trong nhà tang lễ.
Trơ mắt nhìn dòng chữ tên chồng từ “đang hỏa táng” chuyển sang “đã nguội lạnh”.
Tôi ôm bụng bầu, đau đớn đến tột cùng, bật khóc rồi ngất xỉu tại chỗ.
Tôi sợ nếu mình không ngất, sẽ bật cười thành tiếng mất thôi.