Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi Mục Tri Vi giải tán đám đông, đưa anh ấy vào phòng nghỉ chúng tôi chuẩn bị sẵn. Trên đường , Lạc Tiêu lén nháy tôi, hiệu mọi việc cứ để anh lo.
buổi lễ bắt , tôi luôn kè kè bên cạnh Mục Tri Vi, ngăn cản nhiều lần cô ta muốn tìm cớ bỏ trốn.
Lạc Tiêu hát xong bài tiên, Mục Tri Vi âm thầm thở phào, anh hát hai bài, bài cuối cùng kết thúc là xong, như vậy bí mật của cô ta sẽ không bị lật tẩy.
Mục Tri Vi nhìn tôi, trong tràn đầy đắc ý. cô ta còn chưa kịp mở miệng, thì trên , Lạc Tiêu đã tiếng:
“Mọi đều tôi là nhận lời mời của mình mới đến tham dự lễ kỷ niệm trăm năm của đại Q.”
Dưới lập tức vang đồng thanh hô tên Mục Tri Vi. Lạc Tiêu cũng quay sang nhìn về phía chúng tôi, ánh đèn chiếu rọi theo ánh anh.
Anh cười tiếp:
“Trong album mới của tôi một ca khúc chưa từng công diễn, bởi đó là bản hòa tấu tôi cùng trình bày. Hôm nay, tôi muốn dành buổi biểu diễn tiên cho đại Q, hy vọng mọi sẽ thích. Xin mời tôi cùng hòa tấu.”
Câu ấy khiến bầu không khí bùng nổ, tiếng vỗ tay reo hò không ngớt. Trong tiếng hò reo ấy, tôi đặt tay vai Mục Tri Vi, giao cô ta cho quản lý của Lạc Tiêu.
𝑋𝑖𝑛 𝑐ℎ𝑎̀𝑜 𝑡𝑜̛́ 𝑙𝑎̀ 𝑄𝑢𝑎̂́𝑡 𝑇𝑢̛̉, 𝑑𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑎̆𝑛 𝑐𝑎̆́𝑝 𝑏𝑎̉𝑛 𝑑𝑖̣𝑐ℎ 𝑛ℎ𝑒́.
Mười phút , Mục Tri Vi cầm violin đứng trên , mặt đầy hoang mang.
Dưới , sinh viên bắt xôn xao:
“Chuyện gì thế này?”
Lạc Tiêu đứng giải thích:
“Bởi bạn Mục không phải là tôi. Tôi thực quen cô ấy, cô ấy là con của tài xế nhà tôi. cô ấy cùng bạn bè bắt nạt tôi, cô ấy đẩy tôi xuống nước, tôi cảm thấy ghét bỏ cô ấy thôi.”
Cả hội trường bàng hoàng. Mục Tri Vi nhìn Lạc Tiêu, ánh đầy cầu xin.
Lạc Tiêu tiếp tục :
“ thật sự cùng tôi lớn từ nhỏ, ruột của tôi chính là Thi Cẩm.”
Trong ánh kinh ngạc của mọi , tôi mặc lễ phục, cầm violin bước .
Mục Tri Vi lảo đảo, bị nhân viên dìu xuống.
cùng Lạc Tiêu biểu diễn xong, tôi về ký túc xá thu dọn đồ đạc, chuẩn bị dọn sang căn hộ anh đã tặng.
Trần Mộng Lạc Lạc trở về, sắc mặt biến đổi liên tục như bảng màu.
Cuối cùng Trần Mộng bước xin lỗi:
“Thi Cẩm, xin lỗi cậu. Chúng tôi không cố ý nhằm vào cậu, cũng là bị lừa thôi.”
Tôi dọn dẹp xong, trước để một câu:
“Đều là sinh viên đại rồi, đừng hư vinh đánh mất khả năng phân biệt cơ bản.”
hôm , tôi cùng anh Ký Châu đến nhà Mục, rõ toàn bộ sự thật đưa bằng chứng.
Bà Mục nắm tay tôi, xúc động:
“Mấy năm nay ta vẫn nghi ngờ, sao cô bé năm đó cứu ta trở nên tham lam, không chừng mực như vậy. Thì công lao bị khác chiếm đoạt.”
Tôi áy náy:
“Xin lỗi bà Mục, là cháu không giữ kỹ ngọc bội bà tặng.”
rời , nhà Mục muốn báo đáp tôi, tôi từ chối.
đó tôi nghe , ngay trong đêm ấy, đã đuổi sạch đồ đạc của Mục Tri Vi, đoạn tuyệt quan hệ cô ta.
kế tiếp, nhà Mục liên hệ anh Thẩm Hành, kiện Mục Tri Vi tòa tội danh lừa đảo.
Số tiền dính líu trong sao kê ngân hàng chứng nhận của cơ quan thẩm định rất lớn, Mục Tri Vi bị giam ngay tại chỗ, đồng thời phải hoàn trả toàn bộ số tiền lừa đảo.
Không sợ bị lộ hay thế nào, toàn bộ tiền của Mục Tri Vi gom , vừa khớp số tiền trong vụ kiện.
Anh Thẩm Hành hỏi tôi muốn kiện thêm tội ăn cắp không, tôi nghĩ một lát rồi từ chối, còn nể vợ chồng chú Trần.
Năm hai đại , tôi nghe anh Ký Châu , Mục Tri Vi trong tù đã phát điên, cứ luôn miệng mình là Thi Cẩm, quen rất nhiều quyền thế, cầu thả cô ta .
Tôi không là do tâm lý ghen ghét khiến cô ta vặn vẹo, hay trong những giả mạo tôi, từng từng run sợ tự thôi miên khiến cô ta đánh mất bản thân.
Vợ chồng chú Trần làm thủ tục cho cô ta ngoài chữa bệnh, đợi hết án định đưa cô ta về quê.
Tôi nghĩ, lẽ đó là kết cục tốt nhất cô ta rồi. Ở quê, không ai những chuyện đã qua, cô ta thể bắt .
Trên đời này cám dỗ rất nhiều, đáng quý nhất chính là trong những cám dỗ ấy vẫn giữ được tâm ban , từng bước vững chắc tiếp.