Ngày ph/ẫu t/huật tim Hách Kỳ công ty việc gấp vội vàng rời
Tôi bàn mổ sống ch t rõ nhưng mãi vẫn
Về mới biết hôm đó là ngày cô bé nghèo mà tài trợ lên đại học làm thủ tục nhập học
Cô bé lạc gọi điện lóc với “chú Hách” rằng:
“Trời mưa … một cháu sợ lắm…”
Hách Kỳ cuống lên lái xe khắp thành phố tìm cô đưa cô báo danh nhận phòng ký túc thời gian còn sớm đưa cô mua đồ mời cô ăn bữa KFC cô từng ao ước mà chẳng dám ăn
Tôi chất vấn:
“Vợ đang bàn mổ sống ch t rõ dắt gái dạo phố thấy hợp lý ”
Hách Kỳ ung dung thắt cà vạt bình tĩnh :
“Anh ở bệnh viện thì cũng chỉ chờ thôi”
“Bác sĩ giỏi tin họ cũng tin em sẽ vượt qua Nhìn em bây giờ còn khỏe mạnh đây cãi với ”
“Ninh Ninh là đứa trẻ ở quê mới hơn mười tuổi đầu lỡ lạc gặp kẻ thì ”