Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cơn buồn ngủ ngay lập tức biến mất.
Ta lập tức cong mắt, vòng tay cổ Cố Thế An, cọ cọ má vào hắn, “ đang ghen ?”
Cố Thế An cười lạnh, kéo ta , nhìn thẳng vào mắt ta mà nói: “Ngươi có thai rồi thì quên mất bản thân là ai , làm có thể ghen với một kỹ nữ?”
“Phải phải, nô là một kỹ nữ không đáng kể, để nô mang thai đã là ơn huệ lớn, nô không mơ tưởng thêm gì nữa.”
“Chậc, dám nói vậy, đúng là không biết xấu hổ.”
Miệng thì chê bai, Cố Thế An vẫn bế ta khỏi thùng tắm.
Ta tựa vào vai hắn, nghiêng nhàng hôn tai hắn.
Cố Thế An hơi thở bắt nặng nề.
Ta đưa tay xuống dưới, giọng ngọt ngào: “ chẳng phải thích cái vẻ không biết xấu hổ của ta ?”
Cố Thế An vài bước đã đưa ta đến giường, cởi áo rồi nắm lấy tóc ta, “Đây là ngươi tự chuốc lấy đấy!”
8
Cố Thế An là kẻ cuồng d.ụ.c.
Đại đã dặn ba tháng không được quan hệ, hắn không tiến hành bước cuối cùng, chỉ tìm cách khác để thỏa mãn bản thân bằng cách hành hạ ta.
Là Đại Lý Tự khanh, Cố Thế An gần đây bận điều tra vụ án gian lận kỳ thi.
Nhịn nhục vài ngày, tối nay Cố Thế An trở vô cùng tàn bạo, hắn muốn nuốt chửng ta vào bụng.
Ta kiệt sức nằm bẹp trên giường, hắn lại tươi tỉnh chưa có chuyện gì.
Sau khi tắm xong, Cố Thế An ôm ta vào lòng, tay hắn nhàng vuốt ve bụng ta, “Đợi khi đứa bé chào đời, chúng ta sẽ tiếp tục.”
“Không muốn đâu.” Ta thực mệt mỏi, vừa nghe hắn nói đã khiến da ta tê dại, vội lăn khỏi vòng tay hắn.
“Ngươi chẳng phải rất giỏi ?”
Tâm trạng của Cố Thế An đang tốt, không chấp nhặt vô lễ của ta, kiên nhẫn bế ta quay lại giường, nhàng hôn môi ta, “Chứng cứ vụ gian lận đã rõ ràng, lần không chỉ tử mất , mà Hoàng hậu và Triệu tể tướng khiển trách. đang rất vui, ngươi muốn gì cứ nói.”
“ đông không bằng tây, tây không bằng nam. A Uyên muốn một hộp nam.”
Ta mong chờ nhìn Cố Thế An.
Hắn đùa nghịch bàn tay ta, ánh mắt u tối, “A Uyên tham lam quá, chẳng lẽ không trả giá chút gì ?”
Ta hôn môi hắn, lại kéo .
Cố Thế An trầm giọng: “A Uyên, ngươi hôn nhầm rồi.”
9
Sáng sớm hôm sau, Cố Thế An vừa , hộp nam đã được gửi đến.
Nguyên một hộp lớn, từng viên tròn trịa, sáng bóng, phẩm chất cực kỳ tốt.
Ta lấy vài viên đưa cho Tiểu Hạnh, bảo nàng tìm thợ làm thành trâm cài.
Sau đó, vài cây trâm được gửi đến tay những vị thường xuyên qua lại nhà ta.
Ai cũng yêu thích không rời, nụ cười không thể khép lại.
Một ngồi phải nhàng nói với ta rằng Lục Nguyên Đình sắp trở về kinh thành.
đối diện thì nháy mắt với ta, “Đến lúc đó sẽ có thể gặp Lục hàng ngày.”
trái vỗ tay ta, “Đừng lo, có chúng ta làm bình phong, Cố Thế tử chắc chắn sẽ không biết.”
Nói xong, những người khác cũng gật đồng tình.
Ta ngượng ngùng nói: “Các tỷ tỷ hiểu lầm rồi, không phải các tỷ tỷ nghĩ đâu.”
Đúng lúc đó, có tiếng nói vọng từ ngoài vào, là Lục Nguyên Đình đã trở về.
Một nhiệt tình chạy mở cổng, lại tốt bụng đỡ ta .
“Lục Tô Châu trị thủy một tháng, đen hơn và gầy nhiều rồi.”
“Lần Lục lập đại công việc trị thủy, có lẽ sẽ thăng chức nữa.”
“ quân của ta nói rằng Lục lần trị thủy chỉ là để chuộc tội thôi.”
“ lại thế?”
“Chẳng phải vì vụ án gian lận kỳ thi, Lục đã khiến Triệu tể tướng và tử mất ?”
“Lục trẻ, quá chính trực, làm quan không thể chỉ dựa vào đúng sai mà quyết định, phải xem xét kỹ lợi hại.”
Ta lại không nghĩ Lục Nguyên Đình chính trực.
Hắn chỉ con đường thăng tiến của làm cho mờ mắt, dựa vào ủng hộ của tử hành động không chút kiêng dè.
Nếu hắn thực chính trực, thì đã không dùng ta để làm vừa lòng tử.
Tiếng bàn tán sân không dứt, Lục Nguyên Đình đứng ngoài đã sớm chú ý đến .
Khi bốn mắt gặp nhau, ta mỉm cười với hắn.
Lục Nguyên Đình lạnh, phất tay áo quay người bước vào nhà.
Khi các đã rời , Lục Nguyên Đình nghiêm bước vào sân, gỡ chiếc quạt trên ta xuống, cúi xuống quở trách: “Danh tiết của nữ tử vô cùng quan trọng, muội có thể làm thiếp của Cố Thế An?”
Ta bật cười, “Thì ca ca cũng biết danh tiết của nữ tử quan trọng ? Từ khi bán vào Mãn Xuân Lâu, danh tiết của ta đã không nữa.”
Lục Nguyên Đình cau mày, “Ta đã nói đó là việc bất đắc dĩ. Hơn nữa, ta đã cho muội cơ hội làm lại cuộc đời, chính muội đã tự sa đọa.”
“Thật ?”
Ta chăm chú nhìn vào mắt Lục Nguyên Đình, chống tay ghế đứng dậy, “Hay huynh chỉ đang lặp lại câu chuyện bất đắc dĩ của thôi?”
Lục Nguyên Đình khẽ hít sâu, lòng hoảng hốt khi bí mật vạch trần.
chỉ chốc lát.
“Đừng kiếm cớ cho sa đọa của . Nếu muội đã cứng vậy, thì từ giờ chúng ta không là huynh muội nữa. Đừng bao giờ nói muội là muội muội của Lục Nguyên Đình.”
Lục Nguyên Đình phất tay áo bỏ đầy oai phong.
Ta nhìn theo bóng hắn rời xa, nhớ lại kiếp trước khi ta trở về nhà sau một đêm tử hành hạ tàn bạo.
Lục Nguyên Đình xoa khuôn đầy vết thương của ta, âu yếm nói: “A Uyên, trước đây muội không phải nói thích ca ca nhất ? Giờ ca ca gặp khó khăn, muội chẳng phải giúp ca ca ? A Uyên phải nhớ, ca ca thật bất đắc dĩ. Đợi khi tử hết giận, ca ca sẽ đến đón muội về nhà.”