Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8AK2Xc36gK

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

Sau một năm trẫm ăn rất nhiều đồ ngọt Hoàng hậu làm cho, trẫm vẫn ám chỉ với Hoàng hậu rằng trẫm muốn ăn gà.

Hoàng hậu cuối cùng cũng nhận được ám chỉ của trẫm, thậm chí còn chắc chắn rằng trong vòng hai ngày nữa sẽ có đồ ăn mà trẫm thích.

Trẫm nghe được những lời Hoàng hậu nói này, nước mắt cảm động của trẫm cầm lòng không được mà rơi từ khóe miệng xuống: Trẫm cuối cùng đã có thể ăn được gà luộc, gà hấp muối, gà nướng hoặc là một món ngon lành làm từ gà khác rồi sao?

Mặc dù mỗi ngày Hoàng hậu cho trẫm ăn chè hạt sen nấm tuyết, cho tới khi trẫm thấy ngán món đồ ngọt này rồi. Nhưng mà vào lần đầu tiên trẫm ăn món đồ ngọt này thì đúng là rất ngạc nhiên.

Trẫm quyết định lăm le chờ đợi Hoàng hậu mang gà nướng hoặc là đầu cổ gà hoặc là gà hấp hành gừng trứ danh của nàng đến, trẫm đã đặt một bộ dụng cụ chuyên dùng cho việc ăn gà để có thể thưởng thức món này một cách hoàn hảo nhất.

Rồi sau đó, Hoàng hậu mang một cái cặp l*иg để đồ ăn chậm rãi bước tới.

Hoàng hậu: “Hoàng thượng, đây là món mà chàng muốn ăn ~”

Trẫm: “Hả???”

Trẫm: Không đúng, thứ trẫm muốn ăn là gà xé phay, gà hấp hoặc là gà ba chén²…chứ không phải là gà ác hầm thuốc bắc!

Hoàng hậu: “Mau uống đi, canh này bổ lắm.”

Trẫm lộ ra vẻ lúng túng nhưng cũng không mất lễ nghĩa mà mỉm cười: “Hoàng hậu à, trẫm…”

Hoàng hậu: “Tiểu Điệp³ à, không phải mỗi tháng gần đây chàng sẽ cảm thấy khó chịu mấy ngày sao? Uống cái này nhất định chàng sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.”

[ – .]

Trẫm: “Không phải, mấy tháng này ta cảm thấy khó chịu là vì tấu chương trình lên nhiều hơn so với trước, uống canh này thì có ích lợi gì? Hơn nữa, không được kêu trẫm là tiểu Điệp, cái tên này quá nữ tính!”

“Nhưng mà ta vẫn sẽ kêu chàng là tiểu Điệp.”

“Năm xưa trẫm trong lễ đội mũ là một người cực kỳ dũng mãnh. Nàng có thể kêu trẫm là Đại Dũng³!”

“Nhưng mà ta đã kêu tiểu Điệp quen rồi thì làm sao bây giờ?”

Trẫm còn có thể làm gì được ngoài cười trừ và tha thứ cho nàng đây, dẫu sao nàng cũng yêu trẫm như thế này.

Sau khi cực lực uống hết canh gà ác hầm thuốc do Hoàng hậu làm cho trẫm thì trẫm không bao giờ dám ám chỉ cho Hoàng hậu một lần nào nữa.

“Hoàng hậu, trẫm muốn ăn gà nướng!”

Hoàng hậu: “Không được!”

Trẫm kinh hãi, “Vì sao không được?”

Hoàng hậu: “Vì gà nướng rất dễ làm cho da xấu đi.”

Trẫm không kiềm được nước mắt chân thật của một nam tử: “Trẫm không sợ, cầu xin nàng cho trẫm ăn gà nướng một bữa thôi! Hoàng hậu à, nàng lập thực đơn cho trẫm, buổi sáng chỉ có trái cây với sữa đậu nành, buổi trưa thì một đống rau xanh với ức gà luộc, buổi tối thì lại một đống trái cây, rau xanh với ức gà luộc. Trẫm thật sự không chịu nỗi nữa huhuhu!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương