Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau khi băng bó xong, trẫm quyết tâm đi nhanh đến tẩm cung của Hoàng hậu.
Đừng hỏi vì sao trẫm không đi các loại kiệu gì đấy để đến tẩm cung của Hoàng hậu……Các ngươi nghĩ là thận của trẫm đã bị đ.â.m một nhát thì đội thị vệ của trẫm sẽ không bị thương à?
Bọn họ bị đ.â.m vào gan, bị đ.â.m vào gan, bị đ.â.m vào gan, bị đ.â.m vào gan, bị đ.â.m vào mông, bị đ.â.m vào mông……Ta đã dứt khoát cho bọn họ an vị tại ngự y rồi.
Chẳng mấy chốc trẫm đã thấy được Hoàng hậu mặt lạnh như tiền đang đứng ở trước tẩm cung.
Ô hô, Hoàng hậu vì trẫm mà khẩn trương đến mức không thể bày ra được biểu tình gì sao?
Nàng làm trẫm cảm động quá!
Trẫm nóng lòng không chờ nổi nữa mà chạy đến bên Hoàng hậu, Hoàng hậu thấy được bóng dáng của ta cũng mở miệng nói: “Quả nhiên ngươi chính là kẻ chủ mưu.”
Ha, trẫm ở trong lòng Hoàng hậu thật sự là một người toàn năng.
Trẫm ôm chặt lấy Hoàng hậu.
Ôi chao! Lần này! Hoàng hậu! Không có! Đẩy trẫm ra!!!
Cảm động quá! Trẫm không còn cảm nhận được bất kỳ cảm xúc nào khác ngoài cảm động!
Đột nhiên trẫm cảm thấy n.g.ự.c mình chợt lạnh.
[ – .]
Nội tâm của trẫm không hề d.a.o động khi nhìn thấy trên tay của Hoàng hậu là con d.a.o đã dính đầy m.á.u của trẫm.
Trẫm không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, trẫm đúng thật sự là một người liệu sự ưu tú như thần.
Với trái tim của một người bình thường, trẫm phải lùi lại về phía sau một chút nhưng vẫn không tránh khỏi mà bị thương lần thứ hai.
“Hoàng thượng, ngươi đúng là rất lợi hại. Đã bị đ.â.m vào tim rồi nhưng mà vẫn không chết.” Hoàng hậu vẫn duy trì vẻ mặt lạnh câm nhìn trẫm.
Trẫm chịu đựng cảm giác đau đớn, cố nặn ra một nụ cười, “Hây, cũng là do trẫm đã nói với nàng nhiều lần rồi, trẫm rất lợi hại.”
Hoàng hậu thấy được trẫm dường như sẽ không chết, nàng định ra tay muốn đ.â.m trẫm một nhát nữa.
Rất nhanh trẫm đã bắt được con d.a.o của Hoàng hậu.
A……Ngươi hỏi vì sao mà trẫm không bắt lấy tay của Hoàng hậu để cản nàng à? Đơn giản thôi, vì Hoàng hậu không cho phép trẫm chạm vào tay nàng.
Cuối cùng thì gương mặt của Hoàng hậu không còn lạnh câm như trước nữa, nàng nhìn trẫm thế mà lại rơi nước mắt. Đây là lần thứ hai nàng rơi nước mắt, lần đầu tiên là khi nàng thấy trẫm bắt rắn.
Trẫm đau lòng nhìn Hoàng hậu.
Hoàng hậu có chút điên cuồng hét lên: “Hiện tại, ngươi chính là hung thủ duy nhất còn sót lại đã hãm hại Dĩnh Dĩnh! Ngươi c.h.ế.t đi! Tại sao ngươi lại không c.h.ế.t đi chứ?!”