Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
5
Mặt tôi lập tức đỏ bừng, nóng rực đến mức muốn nhỏ máu.
óc tôi trống rỗng, phản xạ đẩy mạnh anh ta .
“Em… em không muốn sờ của anh đâu.”
“Tại ?” Tống Trì nhướng mày tôi, ánh mắt nguy hiểm mập mờ.
“ khác sờ? của anh không ?”
“Anh…”
anh ta cứ có cảm giác sắp dúi vào cho tôi sờ vậy?
“Anh… anh đâu bạn trai em, kia là tốn tiền mà, không sờ uổng.”
Tôi lầm bầm lí nhí.
“ thôi.”
Nghe vậy, Tống Trì không nói thêm nữa, chỉ gật .
Tiếp , anh ta chẳng nói chẳng rằng, lái thẳng đến một trung tâm thương mại.
Trước xuống , anh ta cảnh cáo tôi.
“Anh đi một lát sẽ quay lại, em cứ ở yên trên .”
“Không tự ý chuồn đi, nếu không …”
Tuy anh ta không nói “nếu không ” sẽ làm , nhưng tôi lại vô cớ thấy sợ, ngoan ngoãn gật không dám nhúc nhích.
Không lâu sau, Tống Trì quay lại.
Anh ta mang một bó hoa hồng rực rỡ và một hộp nhung tinh xảo.
lên , anh ta không nói một lời, nhét thẳng bó hoa vào tay tôi, tôi ngẩn anh ta.
“Anh…”
Tôi định nói đó, nhưng kịp mở miệng đã bị anh ta cắt lời.
“Tần Tư Huyền, những lời anh sắp nói đây, em nghe cho rõ, ông đây chỉ nói một lần.”
Anh ta hít sâu một , ánh mắt nghiêm túc tôi, không hiểu tôi lại cảm thấy anh ta có căng thẳng.
“Anh thích em, làm bạn gái anh đi.”
“Em…” Tôi định đáp lại, nhưng kịp nói xong.
Anh ta đột nhiên lấy từ trong túi một nhẫn, nhanh chớp đeo vào tay tôi.
nhẫn lạnh toát, chạm vào da khiến tôi ngẩn .
“Đã đồng ý không hối hận, nếu không ông đây sẽ hôn chết em.”
Khóe môi anh ta khẽ cong lên, mang ngang ngược bất cần, nhưng lại đầy chân thành.
Tôi dở khóc dở cười, anh ta nói: “Không chứ… có ai kiểu này đâu, anh thế là…”
“Không quan tâm.”
Anh ta bá đạo nắm lấy tay tôi, ngón cái khẽ vuốt lên nhẫn, ánh mắt kiên định tôi.
“Lời của anh khác .”
Tôi có cơ hội để hối hận không?
Xem là không có rồi.
Sau , Tống Trì kéo tay tôi ngồi trong cả tiếng đồng hồ mới chịu đưa tôi về.
Nếu không tôi kêu mông tê hết cả, chắc anh ta cũng không định thả tôi đi.
【 !!! Tống Trì cậu rồi ?!】
Giọng Ôn Tâm ở dây bên kia suýt nữa làm thủng màng nhĩ tôi.
Tôi vội đưa điện thoại xa một .
【Ừm, cậu cần kích thế?】
【Dĩ nhiên là kích rồi!】
Giọng ấy run lên vì phấn khích.
【Tống Trì là ai chứ? Kêu ngạo ngất trời, bao giờ chủ đuổi ai. Vậy mà lại chủ cậu, bảo bối à, cậu giỏi quá rồi!】
Tuy ấy đang khen tôi, nhưng tôi vẫn không quên tra hỏi vì gọi Tống Trì là anh họ.
【Hehe, xin lỗi nhé bảo bối, thật mẹ tớ mẹ Tống Trì là hai chị em, nên tớ mới gọi anh ấy là anh họ.】
【Ban cậu nói muốn đuổi Tống Trì, tớ nghĩ anh ta không xứng cậu, nhưng sau nghĩ lại, hình ngoài anh ta khác không xứng hơn.】
【Dù trước đây anh ta hay thay bạn gái, nhưng những mối đó đều không thật lòng. Cậu là gái tiên anh ta chủ , anh ấy đối cậu chắc chắn là khác biệt.】
Tôi buồn cười bất đắc dĩ.
Thật tôi không quan tâm quá khứ anh ta thế nào.
Ít nhất mập mờ tôi, anh ta là “sạch sẽ”.
Hơn nữa hiện tại tôi cũng thể nói là yêu anh ta sâu đậm, tuy là có thiện cảm, nhưng cũng đến mức nặng .
Bây giờ có lẽ là Tống Trì thích tôi nhiều hơn một .
ĐỌC TIẾP: