Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tiếng bước chân đến gần.
người dừng trước mặt tôi.
Giọng lười biếng, kìm nén, mang chút áy náy vang lên trên đỉnh đầu.
“Nghe hết rồi đúng không? Chị.”
“Đừng giả vờ ngủ nữa.”
Tôi mở mắt.
liếc đồng hồ, “ sát chắc năm phút nữa đến.”
“Tôi báo sát rồi.”
“ nữa, đứa bé thật của chị Tịch Bạc.”
“Đầu năm Tịch Bạc đi công tác, mẹ tôi lừa chị cho người giúp việc trong biệt thự nghỉ ngày, làm bàn đồ ăn thuốc chờ chị tôi ăn.”
“Tôi không làm theo, dùng điện thoại của chị nhắn tin lừa Tịch Bạc về.”
“ người ăn cơm, về .”
tôi nhìn chằm chằm, khổ, “Yên tâm, tôi không biến thái thế, tôi không nhìn, người vào tôi đi.”
“Nhưng tôi không ngờ mẹ tôi đêm đó quay , phát hiện Tịch Bạc về, ta đưa chị sang bên, nhân Tịch Bạc mất ý thức, nhét người phụ nữ vào ta, tạo chứng cứ giả ta ngoại tình.”
“Sáng hôm sau, chị Tịch Bạc cãi nhau. ta nghĩ chị lừa ta về để cố ý nhét người phụ nữ vào nhằm ly hôn, chị thì nghĩ ta ngoại tình.”
“Đứa bé từ đêm đó.”
nhún vai, “Tôi thật chưa chạm vào chị, chị.”
Tôi lạnh lùng nhìn , “Sao cậu không nói sớm?”
khổ.
“Thật , tôi thường xuyên mơ màng, không phân biệt được thực tại giấc mơ, tỉnh táo định nói thật với chị, nhưng giây sau ta kiểm soát. Mơ mơ màng màng kéo dài đến .”
này.
đang sững sờ bên kia cuối hoàn hồn.
“Con… con báo sát?”
“Mày điên rồi sao!”
điên cuồng giật áo , “Năm đó bố mày muốn tống tao vào tù, mày thế, đúng không?”
“Mày không sợ chính mình bắt sao?”
“Không sợ.”
, để mặc ta kéo áo mình đến biến dạng, khom người, lặng lẽ nhìn ta.
“Mẹ con giống người không? Mẹ.”
“Cả đời con sống trong bỏ rơi kiểm soát, sống nửa đời người, cuối gặp được người mình thích, nhưng hóa tất cả chỉ trò hề mẹ đạo diễn.”
“Con thích đua xe, vì nó khiến con cảm tự do. Chỉ lần lượt đối mặt với cái chết, con mới mình thực sống, không thao túng.”
“Con người, con không phải con chó mẹ nuôi!”
“Mẹ luôn nói mẹ cho con cuộc sống, con nợ mẹ mạng, ok, con trả cho mẹ. bắt, dù bắn con chịu.”
.
Mắt đỏ hoe, “Mẹ hài lòng chưa? Mẹ.”
run rẩy lắc đầu, khóc đến xé lòng.
Cuối .
ta hoảng loạn phản ứng , sức đẩy cửa, “Con đi mau! Tất cả mẹ làm, không liên quan đến con, đi mau!”
Ầm.
Bỗng.
Cửa sắt đá mạnh mở .
Tịch Bạc đến trước sát bước.
Ánh mắt nhanh chóng khóa chặt tôi, tôi không sao, khẽ thở phào.
Dồn vào tường.
cú đấm nặng nề giáng xuống!
không né.
Ngược , hét lên, lao đến kéo Tịch Bạc, “Thả con trai tôi ! …”
“Cút!”
Tịch Bạc chưa bao đánh phụ nữ.
Nhưng này, cước đá vào bụng .
ta đá văng gần mét, đâm vào giá gỗ, khóc lóc mãi không đứng dậy nổi.