Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chap 4

Tôi liếc Phó Chi một . Anh vẫn bình thản ăn cơm, không hề chú ý đến cuộc đối thoại của chúng tôi.

“Mẹ, chuyện này mẹ phải anh ấy.” Tôi ném ngọn lửa sang cho Phó Chi, đồng thời đưa cho anh một ánh đầy ẩn ý.

Mẹ Phó quay sang con trai lớn, chờ đợi câu trả lời của anh.

Phó Chi tôi một , ánh trầm tĩnh. nghe anh nói: “Chúng con đang nỗ lực, cố gắng ba năm sẽ có hai đứa.”

Tôi: ?

Tôi nhéo mạnh vào bắp đùi săn chắc của anh dưới gầm bàn. Cơ bắp rắn chắc, nhéo rất tốn sức. Tôi dùng khẩu hình miệng anh: “Anh nói linh tinh ?”

Chẳng phải lúc nói là tùy tôi quyết định chuyện sinh con ?

Bàn tay dưới gầm bàn của tôi anh nắm lấy, một bàn tay ấm áp dễ dàng bao bọc lấy tay tôi. Tôi giật không ra, bực bội lườm anh một .

Phó Chi cũng dùng khẩu hình miệng đáp lại tôi, đôi trầm tĩnh mang theo nụ nhạt. Anh đang nói tôi: “Đừng nghịch nữa.”

Mẹ Phó cảnh hai đấu qua lại, đột nhiên nhếch môi . Bà đặt một chiếc thẻ vàng lên bàn tôi: “ à, thời gian này con vất vả . Cầm lấy mà tiêu, không đủ lại bảo mẹ nha!”

Chiếc thẻ lần bà đưa cho, tôi vẫn chưa tiêu hết.

Lần thẻ có năm mươi triệu tệ. Lần này chắc chắn có nhiều hơn chứ không ít đi.

Phạm Điềm Điềm chiếc thẻ vàng được đặt tùy tiện trên bàn, ánh không giấu nổi sự ngưỡng mộ. hiện tại cô ta vẫn chưa chính thức kết hôn và trở thành phu nhân Phó Tinh Việt, nên không tiện đường hoàng xin mẹ Phó. Cô ta mỉm đầy ngưỡng mộ nói tôi: “ dâu, dì Phó đối xử thật tốt, y con gái ruột !”

Mẹ Phó nghe , gương đầy vẻ tự hào, “Đúng là . gả vào nhà chúng tôi, đó mới chính là niềm vinh hạnh của nhà họ Phó!”

Nụ trên Phạm Điềm Điềm thoáng chốc có chút cứng lại.

, mẹ Phó kịp thời bổ sung một câu: “Đương nhiên, Điềm Điềm con cũng không tồi.”

Phó Tinh Việt cũng chen vào đúng lúc: “Điềm Điềm, em yên tâm, mẹ anh rất rộng rãi, bà đối xử rất công bằng, sau này dâu có gì em cũng sẽ có thứ đó!”

Lúc này, nụ của Phạm Điềm Điềm mới trở nên chân thật lại: “Cảm ơn dì ạ!”

“Cảm ơn mẹ!” Tôi thản nhiên nhận lấy chiếc thẻ. Quỹ đen của tôi lại được bổ sung thêm .

Tôi rất vui, thậm chí còn gắp miếng cà rốt Phó Chi gắp vào bát mà tôi vốn không thích ăn, nuốt trọn.

Phó Chi , lại gắp thêm một miếng cà rốt nữa vào bát tôi. Tôi liếc anh một , anh vẫn bình tĩnh không, chuyên tâm ăn cơm.

Tôi bĩu môi, giả vờ không , gạt miếng cà rốt sang một bên.

[Mẹ chồng này có kết giao được, không hợp ý là quăng tiền, tôi là mê !]

[Mọi ơi, hình tôi chấm được miếng đường của anh Cả và dâu Cả !]

[Chăm chăm góc máy để lượm vụn đường của anh Cả và dâu mà ăn!]

[Có thế thôi ? Cô em dễ dãi đó! không Điềm Điềm và Phó Tinh Việt kìa, họ mới thật sự là ngọt ngào.]

7.

Ba mẹ chồng sau khi ăn cơm xong lại ra ngoài xã giao. Hai anh em nhà họ Phó cũng đang bàn chuyện thư phòng.

Lúc này, dưới lầu lại còn lại tôi và Phạm Điềm Điềm.

Tôi vốn định lên lầu để trả lại không gian cho Phạm Điềm Điềm hiện, không ngờ lại cô ta kéo lại.

Phạm Điềm Điềm là đại diện cho một thương hiệu lớn nước. Gần đây, bên nhãn hàng hợp tác nhiều ngôi tổ chức một hoạt động quyên góp từ thiện. Cô ta, tư cách là đại diện, cần phải đi đầu, mở màn cho đợt quyên góp.

cô ta lại không muốn có mỗi mình trở thành “ chi tiền dại dột”. Thế là, khi đang ăn món điểm tâm sau bữa ăn, cô ta tiện tôi: “ , có muốn quyên góp một chút không?”

Sau khi nghe cô ta giới thiệu, tôi lặng lẽ cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Trợ lý, bảo cô ấy đi xác minh tính xác thực của dự án này.

Phạm Điềm Điềm tôi không trả lời, liền tiếp tục nói: “Nếu thật sự không muốn cũng không . là em những đứa trẻ vùng núi tội nghiệp , ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, quyên góp một chút cũng xem mình làm hết sức lực nhỏ bé của mình!”

“Em có một số khách mời quyên góp năm mươi vạn, , hay là em quyên một trăm vạn…?”

Phạm Điềm Điềm chưa nói dứt lời tôi vô tình cắt ngang, “Tôi quyên mười triệu đi.” Tôi vừa nhận được tin nhắn phản hồi của Trợ lý, liền thuận miệng trả lời câu Phạm Điềm Điềm vừa .

Phạm Điềm Điềm: ?

“Tôi sẽ xuất tiền, ghi danh nghĩa của mẹ chồng tôi. À, cô vừa nói cô quyên bao nhiêu ấy nhỉ?”

Phạm Điềm Điềm ban đầu còn tự mãn vì mình quyên góp một trăm vạn. Dù giới giải trí, số lượng ngôi có khả năng quyên góp một trăm vạn cũng không nhiều. Cô ta đưa ra con số này cũng vì đang ống kính, không tiện quyên ít sẽ mang tiếng là keo kiệt. Thế không ngờ tôi mở miệng ra là mười triệu.

nhiều hâm mộ , Phạm Điềm Điềm không muốn lép vế, khác xem thường. Cô ta nghiến răng nghiến lợi lòng, ngoài lại giả vờ bình tĩnh, nhạt ống kính, “Nếu có lòng , em cũng không thua kém, em cũng quyên mười triệu, ghi danh nghĩa của mẹ chồng tương lai của em.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương