Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Trường mẫu giáo cuối cùng khai giảng, Lý Ích vội vàng ném tôi vào trường mẫu giáo.

Tiền Phân ngày càng ốm yếu, mất hết năng lượng vài ngày qua.

là tốt x/ấu đã có thể ra khỏi giường rồi.

Tôi dời băng ghế nhỏ cùng một đám con “Ở đại đại hoa viên đào a đào a đào”, cò chút quá mức buồn cười.

Khi giờ hoạt động, tôi cùng bọn họ nhảy lốp xe trên sân thể dục.

Ở phía xa, có một bóng người quen thuộc ngoài lan can.

Bà ấy búi tóc, sống lưng hơi cong cong.

Vẫn không nhúc nhích, không biết đã bao lâu.

Mẹ đứng tôi.

Bốn nhau, chúng tôi đều lâu không thể hoàn h/ồn.

Tôi biết, những gì được hiện ra trước bà ấy, là một sự tình vớ vẩn.

Bà ấy đã cố gắng hết sức để tìm ra bóng dáng của con gái mình thông qua tôi.

Tôi rốt cuộc không cầm được nước , đơn giản giẫm phải không trung rồi ã xuống, ngồi dưới đất à o k h ó .

Thế giới của em tốt, có thể không cố kỵ nào mà khóc .

Mẹ, chờ một chút.

Chờ khi con hoàn thành tất cả những điều này, con trở lại bên cạnh hai người.

Khi tôi học mẫu giáo , Lý Ích quả nhiên còn không có trở .

Tôi cố ý bĩu môi với Khâu Hà:

“Mẹ hư.”

Đúng dự đoán, sự chú ý của Khâu Hà quả nhiên bị tôi thu hút: “ mẹ lại hư?”

“Mẹ nghỉ của ba, không đưa con cùng!”

Khâu Hà cau mày: “Mẹ khi nào?”

Tôi hừ hừ nói: “Người luôn nói dối con! Con ở trên giường còn thấy cả tóc nữa! dài, giống hệt của mẹ!”

Sắc Khâu Hà thay đổi, lập tức nhận ra điều gì .

ngồi xổm xuống ngang tầm với tôi, ôn nhu hỏi:

“Tông Tông ngoan, nói cho mẹ biết, con thấy gì nghỉ của ba?”

Giọng nói rất ôn nhu, lại mang theo chút h ế răng.

Tôi gãi gãi đầu:

không có gì, là vài sợi tóc, nga, còn có một chiếc hộp vuông nhỏ, không biết là cái gì, ba thấy liền nói không phải là thứ con có thể chạm vào, nên đã mang .”

Hắc hắc, phần còn lại thì tôi đã bịa ra, dù Khâu Hà không trực tiếp đối chất.

Cho dù Lý Ích phủ nhận, Khâu Hà cảm thấy là chột dạ.

Hơn nữa, dựa trên sự hiểu biết của tôi Khâu Hà, ở đẳng cấp của cô , tất nhiên không trực tiếp rút dây động rừng.

Mồi câu đã được thả ra, hiện giờ là lúc chờ thu dây.

Ba tôi nói thừa dịp Phùng Chấn đang nơi nơi tìm người để t r ừ t à, quay lại đoạn clip sám hồi của anh .

thứ này còn chưa đủ để ế t ch*t hoàn toàn Phùng Chấn, chứ đừng nói việc liên hệ Lý Ích và Khâu Hà, vì vậy cần phải thu thập bằng chứng mới.

Công việc của Lý Ích đã giai đoạn kết thúc.

Mấy ngày nay, không muộn, mà sau khi trở còn bận rộn tận nửa đêm.

Đêm trước báo cáo, tôi thấy cất máy tính .

Buổi tối, tôi bước ra khỏi em.

Mở tủ lạnh ra, có một bình sữa bò còn sót lại từ bữa sáng.

Tôi cười lạnh, đổ nó vào máy tính.

Chất lỏng màu trắng tràn ra bàn phím, cuối cùng tôi cảm nhận được một tia khoái cảm trả th/ù.

Còn có ổ USB của , tôi trực tiếp ném vào bồn cầu, nhẹ nhàng nhấn một cái, để nó chìm xuống và biến mất theo nước.

Sau nhanh chóng trở ngủ.

Chỗ tốt khi làm một đứa chính là, cho dù ở có xảy ra chuyện mưa mưa gió gió gì, tôi vẫn có thể vui sướng chơi đùa ở trường mẫu giáo.

Sau khi tan học , một mảnh bừa bộn.

Đôi của Khâu Hà đỏ hoe, hiển nhiên là vừa mới khóc.

Đôi tôi ngây thơ:

“Bà ơi, có t r ộ m ?”

Tiền Phần xoa xoa đầu tôi:

“Ba con nổi đ ê , đừng động vào nó.”

thời gian vui vẻ của tôi không kéo dài được bao lâu, chốc lát, Lý Ích đôi đỏ hoe xông tới h é t vào tôi:

“Có phải là mày hay không! Có phải là mày hay không! Tao hỏi có phải là mày hay không!”

Tôi oa oa khóc .

xin lỗi, trạng thái suy sút này của , nếu không phải nhéo đùi mình, e rằng tôi đã cười ra rồi.

Tiền Phân có thể chịu nổi tiếng khóc của đứa cháu yêu quý của mình, lập tức ôm tôi vào lòng.

ú t ú t ú t, đừng d ọ a s ợ cháu bảo bối của mẹ”.

“Nó mới có vài tuổi, ban đêm ngủ giống heo con, mẹ còn không biết ? Ai có thể đụng vào đồ vật của con? Còn không phải bảo cô đóng cửa tiệm hầu hạ mẹ mấy ngày , thế nào lại làm ra vậy?”

Lời lời ngoài đều là chèn ép Khâu Hà.

Vốn dĩ tôi còn sợ Khâu Hà phát hiện có chuyện gì, không ngờ gần đây cô càng điều tra chuyện ng o ạ t ì h của Lý Ích, càng tra chuyện càng nhiều, đối với Lý Ích căn bản t ứ :

“Đừng ở ra vẻ đây, trước đây anh đã nói với tôi, anh không thể ngẩng đầu trước Khương Vận, thế nào, hiện tại có thể ngẩng đầu? Cứ làm một đại gia trước của chúng tôi!”

“Ai biết có phải anh ở bên ngoài có tiểu tam tiểu tứ hay không? Ai ghi h/ận anh nên ngáng chân anh, muốn anh ra khỏi công ty!”

Bên ngoài lại là một trận bùm bùm.

là náo nhiệt.

Điều này làm tôi vui hơn cả pháo Tết.

Tùy chỉnh
Danh sách chương