Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tùng Nguyệt thoáng lộ sắc mặt chịu, thấy Tần Lãng đích thân đến rước dâu, ta có ma ma nghiêm nghị đưa kiệu hoa, nàng lại vui vẻ trở lại.
“Muội muội à, cái phúc quý trời ban này, cứ để muội hưởng đi nhé!”
Ta gật đầu, vẫn yếu đuối đáng thương thường.
Nàng hả hê, ta cũng hả hê.
Đường vào cung đâu dễ đi, long đong buổi, ta mới được ngồi giường cưới.
lòng là nỗi kích động diễn tả.
hầu kẻ hạ đứng đầy ngoài, đến đệm giường cũng viền vàng…
gia quả thực là giàu sang tột đỉnh.
Lúc Thái tử vén khăn hỉ, ta đang mộng mơ về một cuộc đời vinh hoa.
nhìn thẳng vào mặt hắn, hai má ta khẽ đỏ .
Thái tử Cảnh Thời, trước ta có ấn tượng rất sâu.
Tần Lãng đó luôn sưu tầm thông tin về hắn, phủ đều treo đầy tranh chân dung hắn.
Hắn cũng coi một vị quân vương mẫn, ngoài việc lạnh nhạt với chẳng có gì đáng chê trách.
Giọng nói dịu dàng pha chút khàn khàn vang bên tai, hắn ghé sát vào tai ta.
“Ngươi là Trân Tinh? Ngươi có biết cô muốn cưới là Tùng Nguyệt.”
“Nàng không chịu gả, nên thần thiếp thay nàng gả đến đây.”
Cảnh Thời dường không ngờ ta thẳng thắn thế, hơi sững lại, rồi bật cười nhẹ đầy vẻ bị chọc giận:
“Ngươi cũng to gan thật. Ngươi không sợ cung là hầm rồng hang cọp à?”
Ta lắc đầu, bình thản đáp:
“Điện hạ là một có quán xuyến cung, quản lý viện, tròn chức trách Thái tử phi. là ai, có quan trọng lắm không? Quản gia, sổ sách, quy củ, thần thiếp đâu có thua Thẩm Tùng Nguyệt.”
“Cũng là một kẻ thông minh.”
Thấy hắn buông lỏng, ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Xem những gì ta biết trước đều không sai, Thái tử Cảnh Thời lạnh lùng, lạnh tâm.
Hắn không ưa Thẩm Tùng Nguyệt là vì nàng quá ủy mị bộ.
Một đế vương, đâu có thời gian suốt vướng bận chuyện tình ái.
O Mai d.a.o Muoi
Đêm xuân ngắn ngủi, ta biết, ta đã thuận lợi lọt vào mắt xanh Cảnh Thời.
4
hôm sau, theo gia, ta phải vào cung bái kiến thượng, , đồng thời nhận bài vị Thái tử phi cung.
sáng bận đến tối mịt.
Ban đầu vì Thẩm gia không gả tỷ tỷ ta vào cung, định dễ ta một phen.
những tình huống về ấy, ta đều nhẹ nhàng hóa giải.
Chén trà nóng đầy, tay ta nâng vẫn vững vàng không chút run rẩy.
Ngay Cảnh Thời cũng hơi bất ngờ:
“Thái tử phi cô học giỏi đến vậy sao.”
Thật những này ta đều từng học qua.
Phụ thân đã mời cùng một phu tử dạy cho ta và Tùng Nguyệt .
nàng ta ngoài chơi, ta vẫn ở lại viện luyện tập.
Lại thêm ký ức cơ trước, ta đến cũng không bắt bẻ được một điểm nào.
Đêm tân hôn ta không hề nói suông.
thế nào để tốt vai trò Thái tử phi, ta có nói là nắm rõ lòng bàn tay.
cung trở về, Quý lương đệ đến thỉnh trà.
Quý lương đệ chính là bạch nguyệt quang được Thái tử sủng ái trước, nhỏ đã lớn cùng hắn, đến tuổi cập kê trở thành thông phòng.
miệng Thẩm Tùng Nguyệt, nàng ta là loại hồ ly tinh biết cách nịnh hót khác.
Thẩm Tùng Nguyệt vốn khinh thường thông phòng nàng ta, lại thường xuyên nhảy vào đấu đá với nàng, suýt nữa hại luôn chính mình.
ta không bận tâm, nàng ta không nhảy múa trước mặt ta, mọi chuyện đều không thành vấn đề.
Thái tử cho ta quyền lực và tiền bạc, là hắn có nuôi một “thú cưng” mình yêu thích thôi, có gì to tát đâu?
trước Thẩm Tùng Nguyệt gây đủ trò, cũng chưa từng bị phế cơ .
Thái tử Cảnh Thời chẳng qua là đối tác hợp tác ta, tiền triều hắn không buông tay, hắn yêu thích ai cũng chẳng liên quan gì đến ta.
Thậm chí ta không sinh con, đời nào sống thoải mái đến thế chứ.
Ta càng nghĩ càng hài lòng, ban cho Quý lương đệ y phục trang sức lụa là, không nàng, bảo nàng về nghỉ ngơi cho tốt.
ta cầm lấy sổ sách cung, bắt đầu suy tính cẩn thận.
Sổ sách ghi rõ thu chi rất lớn, chi phí hằng cũng không nhỏ, chẳng dư lại được bao nhiêu.
Ta gọi hết đám quản sự đến, tra sổ từng một.
Từng bước một, ta cũng khiến sự vụ cung đi vào nề nếp.
Ngay những tấu sự Thái tử phải xử lý, ta cũng gom lại xếp thành tập, đặt thư phòng đợi hắn mỗi giải quyết.
Thỉnh thoảng ta cũng có bàn vài câu chuyện chính sự với hắn.
Tuy ta chưa từng học Tứ thư Ngũ kinh, cũng đã tiếp nhận “tư tưởng tiên tiến” Tần Lãng tự cho là đúng, nên cũng khiến Thái tử Cảnh Thời nhiều lần tán thưởng.
Dần dần, giữa ta và Thái tử hình thành một mối quan hệ hợp tác vi diệu.
5
Đến hồi môn, ta cứ nghĩ sẽ phải tự mình về nhà, đang sai thu xếp quà tặng và xe ngựa.
Không ngờ khỏi cung, Cảnh Thời lại đang đứng ngay trước cửa phủ, chủ động đưa tay dắt ta.
trước, là Thẩm Tùng Nguyệt tự mình về hồi môn.
Nghĩ đến đây, ta thấy hắn giữ diện cho ta, cũng ta cho hắn diện.
Về đến Thẩm phủ, Thẩm Tùng Nguyệt đã tựa vào mẫu thân, khuôn mặt ửng đỏ.