Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chọc giận Chu Ngôn Thanh, hắn đem người về phủ giam cầm lại, chiếu theo bộ dạng thê thảm của ngoại thất mà đánh nàng ta thừa sống thiếu chết.
Thậm chí khiến Nhan Bảo ngay tin tức cũng không truyền ra được.
Tin này là do Lục Trường Triết nói cho ta biết.
Ta cau mày.
Hắn nhìn ta một cái: “Muốn đi cứu thứ tỷ của nàng?”
Ta gật đầu rồi lại lắc đầu.
“Rốt cuộc là ?”
“Ta muốn cho nàng ta thêm một cơ hội.”
Tuy là nàng ta tính ta, chung quy, nếu theo diễn biến trong giấc mơ, người phải chịu đựng tất những điều này đáng lẽ là ta.
“Đi, tiểu gia nàng đi.”
Lục Trường Triết dẫn ta chui lỗ chó vào Tướng phủ.
Ta dở khóc dở cười.
Hắn đó nói hào khí ngút trời muốn ta đi Tướng phủ, hại ta còn tưởng hắn thân mang võ công thâm tàng bất lộ, kết quả…
Trên đường mấy lần suýt bị phát , cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm lén lút vào được tiểu viện của Nhan Bảo.
là chui lỗ chó lần, dính đầy vụn cỏ.
Kết quả, đúng lúc gặp phải tên súc sinh Chu Ngôn Thanh sai thị vệ cưỡng bức Nhan Bảo.
Cảnh tượng trong mơ tái .
Ta sợ đến tay chân run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
Lục Trường Triết bịt mắt và tai ta lại, huýt sáo một tiếng.
Vài tích tắc sau, mấy hắc y nhân thân, đánh ngất Chu Ngôn Thanh và tên thị vệ kia.
Nhan Bảo hét lên thất thanh.
Đến khi nhìn thấy ta ra tay, mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.
“ đến làm ? Xem trò cười của ta sao?”
Ta cạn lời: “Tỷ ta rảnh rỗi thế à?”
Ta phẩy phẩy tay, bảo Lục Trường Triết người ra ngoài.
Lúc này mới hỏi Nhan Bảo: “Có muốn đi không?”
Nhan Bảo ngưng khóc, nhìn ta hồi lâu, mới khàn giọng nói: “ ở đây giả bộ người tốt cái ? Nhan Thư, là , chính là , đây vốn là hôn sự của . Nếu không phải , ta cũng sẽ không rơi vào kết cục như thế này.”
Ta cười lạnh: “Nhan Bảo, khi thành thân, những chuyện xấu xa giữa tỷ và Chu Ngôn Thanh, tỷ tưởng tỷ không nói không ai biết sao? Tỷ ta ngu đến mức tin chuyện ngày thành thân đều là trùng hợp? Tỷ sau chuyện đó ta sẽ không đi tra?”
Mặt Nhan Bảo từng chút từng chút trắng bệch đi.
“Tỷ cùng cha và Chu Ngôn Thanh hợp sức lừa gạt ta tính ta, ta có nặng mới đến hỏi tỷ.”
Ta xoay người định đi.
Không ngờ, Nhan Bảo lại gào toáng lên: “Cứu mạng với, giết người rồi, Đại thiếu gia bị giết rồi… Cứu mạng… Có thích khách…”
Ta giật nảy mình.
Lục Trường Triết chửi thề một câu, kéo ta, tay chân luống cuống bám vào hắc y vệ sĩ… chúng ta gần như được ba tên vệ sĩ hợp sức nhấc lên mới coi như trốn thoát được…
Cuối cùng còn bị ném cái “bịch” xuống đất, ngã đến mông muốn nở làm đôi.
Mấy tên vệ sĩ kia cũng “bịch” một tiếng quỳ xuống đất thỉnh tội, nói mình không cố .
Ta và Lục Trường Triết người nhìn ta, ta nhìn người, cuối cùng đều mặt vô cảm dời mắt đi.
Ta thề, hình tượng của ta trong lòng Lục Trường Triết chắc chắn hủy sạch rồi.
Cuối cùng, ta lắp bắp nói: “Xin lỗi, ta không biết Nhan Bảo sẽ làm như . Sau này ta không bao giờ làm người tốt lo chuyện bao nữa.”
Lục Trường Triết mặt vô cảm gật đầu: “Cũng là do ta chiêu đãi không chu toàn, … chúng ta về thôi?”
Chiêu đãi không chu toàn cái con khỉ.
Ta tốn sức lắm mới không khóe miệng mình giật giật.
Lại tốn sức lắm mới kéo tay áo Lục Trường Triết, người dìu nhau, đi cà nhắc về phủ.
10
Sau đó ta không bao giờ quan tâm đến chuyện của Nhan Bảo nữa, cũng chẳng rảnh mà quan tâm.
Bởi vì cha ta mắc lạ.
Tìm khắp các đại cũng không tìm ra nguyên nhân, cơ thể ngày càng suy kiệt.
Công công sợ ta đau lòng, đi xin Bệ hạ một thái y về phủ, bảo ta về Nhan phủ khám cho cha ta.
Ta muốn đuổi người về giữa đường, lại thấy làm quá lộ liễu.
May mà, thái y cũng chẳng chẩn ra .
Ta lại lén nghe được vài câu, nghe nói, cha ta toàn thân lở loét, ngứa ngáy vô cùng.
Không phải độc, mà giống như chứng yếu ớt mang trong bụng mẫu thân ra, là đây không phát …
Sau đó, mẫu thân ta không cho ta về nữa.
Bà đỏ hoe mắt túc trực bên cha ta chăm sóc không rời nửa bước.
Việc này bị nha hoàn lắm miệng trong phủ truyền ra ngoài, danh tiếng của mẫu thân ta bỗng chốc tốt lên hẳn.
Đến nỗi nửa tháng sau khi cha ta qua đời, mọi người đều than rằng ông đi rồi cũng coi như không còn chịu dày vò nữa.
Ngày tin tức truyền đến, ta liền Lục Trường Triết về Nhan phủ.
Mẫu thân ta mắt đỏ hoe, gương mặt đờ đẫn.
Làm ta nhớ lại tình cảnh ngày ta và Nhan Bảo nhầm kiệu về lại mặt hôm nào.
Ta lo lắng nắm lấy tay mẫu thân.
Bà cười với ta, tìm một lúc vắng người, bà thầm vào tai ta: “Thư nhi yên tâm, mẫu thân khỏe lắm. Cha con ông ta cũng đáng chết rồi.”
Ta rũ mắt, trong nháy mắt hiểu ra của mẫu thân.
giờ khắc này, ta lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, là cảm giác an tâm khi suy đoán được kiểm chứng.
Nhan Bảo lại không về.
Mẫu thân ta phái người đi mời mấy lần, cũng không thấy người về.
Chu phủ nói là người bị rồi.
Mẫu thân ta đành phải thôi.
đến ngày hôm sau, Nhan Bảo lại gây ra một vụ án động trời.
Nàng ta tự tay đầu độc chết Chu Ngôn Thanh.
Lại viết hết những việc ác mà Chu Ngôn Thanh làm khi thành thân thành văn thư công bố cho thiên hạ.
Rồi cầm bằng chứng Tướng phủ thông với địch bán nước vào cung diện thánh.
Đám tang cha ta vừa lo liệu xong, Tướng phủ nhà vào ngục.
Nhan Bảo biến mất tăm.
11
Lại ba tháng nữa trôi qua.
Ta mang thai.
Lục Trường Triết căng thẳng hề hề ngày muốn túc trực bên cạnh ta, bị ta một cước đá ra khỏi cửa.
Công công đúng lúc nhìn thấy cảnh này, than rằng: “Nhan thị, may mà năm xưa cưới là con, nếu không ta cũng không biết khi nhắm mắt có thể nhìn thấy thằng nhãi ranh này có ngày cầu tiến như không.”
Ta nghiêng đầu, cùng bà bà nhìn nhau cười.
Trên đời này, làm có nhiều sự trùng hợp đến thế?
Có, cũng chẳng qua là toan tính.
Năm xưa, ta là khi thành thân một tháng thức tỉnh ký ức kiếp .
Sau đó, ta cũng từng làm ầm ĩ với cha đòi hôn, ông sống chết không .
Nói với thân phận xuất thân thương hộ của mẫu thân ta, ta có thể leo lên Tướng phủ là trèo cao.
Dù mẫu thân ta lấy chuyện hòa ly ra uy hiếp, ông cũng không nhả ra.
Khi đó, qua nhiều phương diện điều tra, ta cũng biết được chuyện Nhan Bảo và Chu Ngôn Thanh người dan díu với nhau.
Ta quyết định dứt khoát tương tựu .
Vào một ngày nọ, ta tình cờ gặp Hầu phủ nhân tại một ngôi chùa.
người vừa gặp như quen thân lâu.
Thậm chí, ta còn “vô tình” bà xem một màn kịch hay của đôi uyên ương hoang dã kia.
Bà vô cùng cảm với ta, thời cũng vô cùng phẫn nộ.
Ta nói ra suy của mình với bà.
Bà không nhận lời ngay, mà ba ngày sau mới với ta.
Chắc là về điều tra lai lịch của ta.
Ta đạt thành thỏa thuận với bà, bà giúp ta tương tựu , sai cho sai luôn, ta gả vào Hầu phủ, giúp bà quản thúc Lục Trường Triết.
Sau đó, ta bắt đầu hữu vô tình xúi giục Nhan Bảo cách thực chuyện đổi kiệu hoa.
thời thông qua miệng “vú nuôi” của Chu Ngôn Thanh nói cho Nhan Bảo biết người Chu Ngôn Thanh thích là người như thế nào, nàng ta ngày càng được Chu Ngôn Thanh yêu thích.
Rồi tạo điều kiện thuận lợi khi bọn họ ra tay.
Mọi chuyện liền nước chảy thành sông.
12
Hôm nay.
Lục Trường Triết cứ nhìn chằm chằm vào ta, nhìn hồi lâu, lẩm bẩm nói: “Thư nhi, khi thành thân, có phải ta gặp nàng ở đâu rồi không?”
Ta cúi đầu cười mà không nói.
Hắn liền hăng hái, làm đủ trò quậy phá.
Ta đều nói không biết.
Hắn lại đang lúc ôm ta ngủ nửa đêm đột nhiên giật mình tỉnh dậy, nói: “Nàng là cô nương câm đó…”
Đó là chuyện sau khi đạt thành thỏa thuận với Hầu nhân.
hoàn thành thỏa thuận, ta xin Hầu nhân rất nhiều tài liệu, nghiên cứu kỹ càng về Lục Trường Triết.
Cuối cùng, ôm suy không thành công cũng không thể mất mặt, ta tự sắp xếp lần gặp gỡ đầu tiên giữa ta và Lục Trường Triết.
Đó đại khái là lần thảm hại nhất của Lục Trường Triết.
Thiên chi kiêu tử, cứ nhất quyết muốn thể , một mình dẫn theo gã sai vặt đi vào núi săn bắn.
Lại lạc mất gã sai vặt, một mình lạc đường trong núi, lại gặp mưa lớn.
Gặp được một cô nương câm, da dẻ sạm đen, dung mạo cũng chẳng thanh tú. Lại không biết nói chuyện.
lại biết chăm sóc người khác.
Cô nương câm đó cứu hắn.
Bưng thuốc cơm, ròng rã ba ngày.
Lại vào lúc hắn hoàn toàn tỉnh táo, biến mất không dấu vết.
Sau đó hắn huy động mọi thế lực tìm kiếm đều không được.
Như tinh linh trong núi.
đến, chắc hẳn luôn có thể khiến hắn nhớ nhung một chút.
Quả nhiên là .
Ta bật cười, vươn tay ôm chặt lấy hắn: “Ừm, quân thật thông minh.”
Hắn hỏi ta chuyện mấy ngày đó.
Ta giải thích từng chút một.
Hắn ôm chặt lấy ta, như báu vật mất đi tìm lại được.
Ta ở trong lòng hắn cười nhạt, xoa xoa bụng: “ quân, chàng nói xem, con sinh ra sau này, chơi với đám nhỏ khác, có bị người ta ghét bỏ xuất thân của mẫu thân nó không?”
“Phui phui phui, nói bậy bạ đó! Có ghét cũng là ghét cái tên cha là ta đây này… Không được không được, ta không thể nhi tử nữ nhi ta chịu tủi thân như được… Thê tử à, ngày mai ta đi hỏi Bệ hạ, xem có thể thăng chức cho ta không… Đúng rồi, còn phải hỏi xem, khi nào có thể phong Cáo mệnh cho nàng…”
Ta rúc vào lòng hắn, nở một nụ cười nhẹ nhàng mà mãn nguyện.
Giờ khắc này, ta mới tin chắc rằng, những cơn ác mộng kia thực sự theo mộng tỉnh mà tan biến.
Chứ không phải lúc nào cũng chực chờ nhảy ra đoạt mạng ta.
Bên cạnh ta, có quân ngày càng hiểu chuyện và biết thương người.
Trong bụng ta, là một sinh linh bé nhỏ hòa quyện máu thịt của ta và hắn.
-HẾT-
☕️ Góc tâm sự nhẹ của ~ ☕️
Chào mọi người! Bộ này được mình phần mềm dịch.
này, mình không tính phí, không bán VIP, không khóa chương. Mình bán sự kiên nhẫn, đôi mắt cận và vài cọng tóc bạc sớm 😂
Nếu thấy đọc ổn ổn, vui vui… cho mình 1 like, 1 bình luận, hoặc 1… ly trà sữa nha ~
😅 Nếu thấy vài mẫu quảng cáo lướt ngang màn hình, … không phải lỗi tại mình đâu nhaaaa! Quảng cáo của chủ web tự chèn đó, bé ngồi thôi chứ chưa làm giàu được đâu huhu 😭
📌 Tài khoản nè (quý hóa lắm luôn!):
VU THI THUY
Vietcombank 1051013169
💬 “Ủng hộ bé khỏi bỏ nhà đi tu vì nghèo” 🙏
🔸 5k – mình cười hí hí buổi
🔸 20k – mình rưng rưng xúc động, có khi làm liền 1 bộ mới
🔸 50k – mình ra mới nhanh như chó thấy bồ 🐕💨
🔸 Không – cũng không sao, đọc chùa đừng im lặng như chiếc bóng, thả tim hay lại comment là vui ngày đó!
Thương yêu nhiều nhiều 💖 — Xuxu – làm vì đam mê, sống nhờ 😎