Mẹ tôi từ nhỏ đã thiên vị em gái, chỉ vì sự ra đời của nó đã cứu cha tôi một mạng cho nên chuyện gì tôi cũng phải nhường nó.
Trại huấn luyện chỉ có một suất tôi phải nhường cho nó.
Di vật bà nội để lại cho tôi, tôi phải nhường cho nó.
Thậm chí đến cuối cùng, ngay cả tính mạng mình tôi cũng phải nhường cho nó.
Khi lại mở mắt ra lần nữa, nhìn em gái đang khóc lóc đòi mẹ suất tham dự.
Tôi cười không sao cả, “Những gì nó muốn đều cho nó hết.”