Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9.
Các đồng chí cảnh sát ồ ạt xông vào nhà tôi, nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc bên trong, có chút lúng túng hỏi ai là báo cảnh sát.
Tôi nhanh chóng bước trước, trình bày rõ ràng toàn bộ việc, còn khóc trước mẹ Lâm:
“Đây còn chưa kết mà họ đã bắt nạt cháu đến mức này, gì đến khi cưới chứ ạ!”
Mẹ Lâm bị chiêu “ ăn cướp la làng” của tôi cho c.h.ế.t sững.
Tôi nhìn ta ánh mắt khiêu khích, dù không kết , cũng cho danh tiếng nhà họ thối hoắc!
Mẹ Lâm còn muốn giải thích đây là chuyện nhà, tôi lấy giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà đất đưa cho cảnh sát.
“Thứ nhất, tôi và Lâm chưa đăng ký kết . Thứ hai, các đã tự ý xâm nhập cư bất hợp pháp mà không có đồng ý của tôi.”
Cảnh sát nhanh chóng ghi lại lời khai, khoát tay cái đưa họ xe cảnh sát về đồn để điều tra.
Còn tôi, trước khi xe, tôi đã gọi điện thông báo cho mẹ, lái xe đến đồn cảnh sát.
Lúc đến đồn, anh chị dâu của Lâm đang ăn vạ, khăng khăng chỉ là họ hàng nhờ, mẹ Lâm cũng hùa theo.
Tôi không tranh cãi họ, chỉ liên hệ ban quản lý tòa nhà để trích xuất giám sát hành lang.
Thật không may, hành lang đã hỏng, chưa có ai đến sửa chữa.
Lông mày tôi nhíu chặt lại, ra họ đã có chuẩn bị mà đến.
Khi mẹ tôi đến đồn cảnh sát, việc đầu tiên là nhìn tôi từ trên xuống dưới có bị thương không, an ủi tôi cứ yên tâm, chuyện này họ sẽ xử lý.
Mẹ Lâm thấy mẹ tôi, thay đổi sang bộ mặt tươi cười nịnh nọt:
“Tôi này ông thông , con gái ông cũng chuyện bé xé ra to quá đấy, đây không là anh chị dâu của nhờ vài hôm thôi ? Cứ nhất quyết họ là xâm nhập cư bất hợp pháp.”
“Hai đứa nó sắp cưới đến nơi rồi, hà cớ gì ầm khó coi như vậy? Đến lúc hủy thì chịu thiệt chính là Tiểu Hòa đấy ạ!”
Tôi đứng bên cạnh mà buồn nôn đến mức suýt ói ra cơm tối hôm qua. ta thật nghĩ có thể dùng nhân để thao túng tôi ? Tôi định phản bác, mẹ tôi đã vỗ vỗ tay tôi để an ủi, đáp trả bằng nụ cười như không cười:
“Không , đến lúc đám cưới, tôi không ngại để cho họ hàng biết những việc các đã đâu.”
10.
“Lúc ai mất mặt còn chưa chắc đâu!”
Mẹ Lâm cứng họng, có lẽ không ngờ mẹ tôi lại không nể mặt ta đến thế.
Sống mũi tôi cay cay, may mà mẹ luôn đứng về phía tôi.
Lâm thấy mẹ mình dùng chiêu cứng không chuyển sang mềm mỏng.
“Tiểu Hòa, anh thật rất yêu em, rồi là do anh ăn không lựa lời, em xét tình cảm năm năm của chúng ta mà tha thứ cho anh lần này không?”
“Thực không thì, anh viết giấy nợ cho em, căn nhà này thật cho anh chị dâu anh là chứ gì?”
Tâm trạng vốn đã không tốt của tôi càng thêm bực bội, tôi thẳng thừng từ chối anh ta, dứt khoát :
“ lễ hủy bỏ, chúng ta chia tay đi.”
Thứ tình yêu rẻ mạt của anh ta mà đòi đổi lấy căn nhà của tôi ? lại có kiểu muốn ăn lại còn muốn gói mang về thế này?
Tôi không tiếp tục đôi co nhà họ nữa, mà quay sang hỏi cảnh sát có thể tạm giam họ không?
Đồng chí cảnh sát nhìn tôi vẻ mặt khó xử:
“Trường hợp của cô khá đặc biệt, tốt nhất nên có bằng chứng chứng minh họ đã sống trong nhà cô.”
Tôi có chút bực bội, mẹ tôi tiếng nhắc tôi rằng trong phòng có giám sát.
Tôi chợt bừng tỉnh, lúc trước khi tôi dọn ra riêng, mẹ tôi lo tôi mình nên đã đặt chiếc trong phòng khách, tôi luôn bật nó nhưng lại quên mất.
Nghĩ đến đây, tôi vội vàng đăng nhập vào, trích xuất dữ liệu từ .
Không thì thôi, tôi đã suýt ngất đi.
Anh trai của Lâm không chỉ nhổ nước bọt vào chậu cây tôi trồng, mà còn trực tiếp đi tiểu vào góc tường.
Chị dâu anh ta cũng chẳng khá hơn, đã phá sạch sẽ đồ dưỡng da và mỹ phẩm của tôi.
Tôi trực tiếp đóng gói tất bằng chứng này gửi cho cảnh sát. Cảnh sát theo đúng quy trình đã xử phạt họ tạm giam mười lăm ngày.
, mẹ an ủi tôi đừng vội, giúp tôi liên hệ luật sư, đảm bảo sẽ khiến đình họ trả giá.
Tâm trạng tôi nặng trĩu, tôi biết đình họ giống như mấy con ruồi bọ, không hút miếng m á u từ tôi thì sẽ không bỏ cuộc.