Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Tôi nói: “Anh không? là anh bị bệnh, tôi dù có phải vay tiền khắp nơi cũng cứu anh.”

Anh ta kích động nói: “Cô đừng nói những điều giả định đó nữa, mẹ tôi kiếm tiền cũng rất vất vả, họ nuôi nấng tôi khôn lớn, việc tôi phải vì cô liên lụy đến họ? Chẳng lẽ đời tôi không được hiếu thảo mẹ sao?”

Tôi lạnh lùng nhìn anh ta chỉ thấy buồn cười.

Đến nước này, tôi hoàn toàn không tin những anh ta nói.

Tôi một người đàn ông ngay người vợ vô tội mình cũng có thể vứt , chắc chắn sau này anh ta cũng vứt mẹ mình.

Tôi thở dài nhấc điện thoại gọi đội thợ trang .

trước trang là tôi tiền làm nên tôi vẫn giữ liên lạc họ.

Điện thoại kết nối, tôi nói: “Anh qua đây một chuyến, tháo toàn bộ trang trong tôi .”

Khoảnh khắc này, sắc mặt ba người họ đều thay đổi lớn!

chồng kích động nói: “Sao cô thật sự gọi người đến tháo vậy? Cô có bị mê sảng không hả?”

Mẹ chồng vội vàng ngăn chồng lại, bà ta nói: “Đừng nóng, chắc chắn nó đang dọa ta thôi.”

chồng lại lo lắng đến mức vội vàng nói chồng tôi: “ mau nói cô ta , cô ta thật sự muốn tháo trang đó, ta ở đâu đây?”

Chồng tôi nhìn tôi vẻ mặt thất vọng, anh ta nói: “Cô… Ngay món quà cuối cùng cũng không muốn tặng tôi sao?”

Câu nói đơn giản này lại khiến tôi suýt nôn .

Tôi nói: “Tôi cam tâm tình nguyện , anh mới có thể lấy. Tôi không muốn , anh không có được bất cứ thứ .”

Cuối cùng anh ta thở dài nói: “Cô vẫn như vậy, nào cũng hành động theo cảm tính. Rõ ràng bây giờ là cô cần tiền nhất, kết quả cô lại vì muốn tôi không thoải mái cam tâm bên cùng thiệt. cô không có cái tật ích kỷ này thì tôi không ly hôn .”

Tôi lắc đầu nói: “Đến nước này , anh đừng thao túng tâm lý tôi nữa. Đừng vì sự vô liêm sỉ bản thân ụp nồi to lên đầu tôi, xương sống tôi không tốt, không gánh nổi cái nồi nặng như vậy.”

Mẹ chồng nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi cô đang . Cái trang này tốn tệ để làm, bây giờ cô gọi người đến tháo là giả, cô muốn hù dọa tôi để đòi thêm tiền. Đợi đội thợ đến, cô có thể nói muốn giữ lại trang thì phải trả tiền mua lại cô!”

Chồng tôi nghe vậy, lập tức kinh ngạc nói: “Mẹ, cô ta thật sự như vậy sao?”

Mẹ chồng bực bội nói: “ không nhìn sao? Mẹ sớm cưới phải một người phụ nữ tinh ranh, mưu nhỏ mọn này đều dùng lên người ta !”

Vào này, chồng tôi có chút không kiểm soát được cảm xúc nữa.

Anh ta sốt ruột nói tôi: “Sao cô lại độc ác như vậy? Dù sao ta cũng từng yêu nhau ! Không phải tôi muốn vứt cô, tôi chỉ muốn có một cuộc sống bình thường hạnh phúc, tôi có lỗi chứ.”

Mẹ chồng đau đớn nói: “ đừng nói tình cảm cô ta nữa, người này không có tình cảm đâu. Trong lòng cô ta chỉ đến bản thân mình thôi. Nói thẳng , bao nhiêu tiền thì bán lại trang này? trang này , tôi nhiều nhất chỉ trả một tệ.”

Tôi lắc đầu nói: “Không bán, bà nói có thể tháo xuống mang , vậy thì tôi cứ tháo thôi.”

Mẹ chồng kích động nói: “Cái không bán, cô chính là chê tiền ít! Rốt cuộc cô muốn bao nhiêu tiền?”

Tôi suy một lát nói: “ bà muốn tôi giá, vậy thì tệ.”

chồng tức giận mắng: “Mày nói bậy! trước trang mới tốn , bây giờ , còn đòi , mày coi tao là ngốc hả?”

Chồng tôi kinh ngạc nói: “Lẽ tôi còn chút áy náy, bây giờ tôi mới hiểu ly hôn cô là đúng. Mới bắt đầu thôi cách tống tiền tôi, lâu hơn nữa thì tôi chẳng phải bị cô làm khuynh gia bại sản sao?”

Tôi lạnh lùng nói: “Tôi chỉ cảm thấy anh không xứng để tôi phải tiền , tôi tiêu bao nhiêu tiền anh, tôi muốn các người phải trả lại hết.”

chồng lo lắng nói mẹ chồng: “Làm sao đây? Chẳng lẽ thật sự sao? nó tháo , tối nay ta không có chỗ ở.”

Sắc mặt mẹ chồng dần trở nên độc ác hơn.

Bà ta dùng ngón tay chỉ vào mũi tôi nói: “Cô tháo , cô cứ việc tháo. Cô tôi không mặc sao? Hôm nay tôi nói thẳng, đến đó chỉ cần cô đập một búa thì tôi ngay một tệ cũng không đưa!”

Tôi hoàn toàn không để tâm đến lời đe dọa mẹ chồng, trực tiếp thu dọn đạc, bảo chồng chuẩn bị lát nữa đến cục dân chính ly hôn.

Mẹ chồng vẫn ở bên ngoài lảm nhảm, nói tôi chỉ là đang dọa bà ta.

Bà ta cố tình dùng sức dọn dẹp bát đĩa, phát tiếng loảng xoảng, còn châm chọc nói: “Tôi thấy cô đáng đời bị bệnh, chính vì cô không đối nhân xử thế, ông trời cô một trận báo ứng!”

Tôi lạnh nhạt nói: “Tôi dù thế nào cũng hơn các người ở cách đối nhân xử thế, đâu như trai bà trực tiếp vứt vợ.”

Bà ta cười khẩy: “Vậy sao báo ứng lại đổ lên đầu cô? trai tôi sống lâu tuổi, còn cô thì sắp bệnh c.h.ế.t .”

Tôi thở dài thật sâu, trai bà không sống lâu tuổi đâu, chồng tôi không phải khoác lác thì anh ta rất nhanh phải uống một chai t.h.u.ố.c ngủ c.h.ế.t.

Nói thật, đó anh ta thật sự uống một chai t.h.u.ố.c ngủ, vậy thì tôi tin những anh ta nói là thật, là tôi trách lầm anh ta.

Tôi kính trọng anh ta là một người chân thật, chỉ trách tôi lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, anh ta là một người đàn ông nói đôi làm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương