Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1VneA8ayh8
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi tiến lên một bước
“Cô hỏi từng làm gì cho Cô tự làm một bát cháo tưởng là ‘chân ái’ khiến ai cũng cảm động Cô nhận cháo trong tay cô ngoài thị trường bán ”
Trần Hỉ sững
“Bởi vì bát cháo đó là do mỗi mùa hè đích thân đến xưởng để làm cho Bao tử quá yếu để cải thiện đã tự học hết bộ khóa dinh dưỡng thay đổi công thức biết bao nhiêu lần thức đêm bao nhiêu ngày để điều chỉnh thành phần phù hợp nhất vì công thức quá đặc thù nhà máy chịu sản xuất đại trà mà cũng yên tâm giao cho khác nên mỗi dịp nghỉ hè đều đích thân đến đó đích thân pha chế đích thân đóng gói Trong môi trường vô trùng mặc đồ bảo hộ dày nặng mỗi lần là 12 tiếng Cô biết cảm giác đó thế nào ”
“Cô chỉ thấy là quán quân Olympic Cô biết hồi cấp hai từng mắc chứng ám ảnh thi cử do một lần thất bại chỉ cần thấy đề thi là buồn nôn
Chính là làm trị liệu tâm lý cho thuê phòng tập riêng để luyện đề với Anh thể đề thì cho thể thì nhiều lần kiềm nôn lên Tôi chỉ tắm … tiếp tục cùng luyện tập”
Tôi lạnh giọng:
“Những chuyện vốn dĩ cần nhưng thấy cái bộ dạng ‘nữ thần cứu rỗi’ của cô là cảm thấy buồn nôn Dù đã chia tay với Lục Thời Dã thì cô là cái gì mà dám phán xét đã làm gì cho yêu”
Trần Hỉ ngẩn
“Ra khỏi đây Trần Hỉ” – Lục Thời Dã lạnh giọng “Đừng để gọi bảo vệ”
“Thế còn em thì ” – Cô phịch xuống đất vẫn từ bỏ ánh mắt đầy hy vọng về phía “Em cũng làm tất cả những điều cô làm ba năm nay em ở bên từng ngày từng đêm dám là một chút tình cảm nào với em ”
“Không ” – Lục Thời Dã lạnh lùng “Nếu em hiểu lầm thì xin nhưng nếu biết giúp em sẽ khiến mất Tiểu Đường thì dù chết cũng sẽ với em một câu nào”
Cô sững hồi lâu cuối cùng cũng lau nước mắt chạy khỏi phòng
11
“Choang”
Hộp nhạc đặt góc bàn Trần Hỉ hất xuống đất vỡ vụn thành từng mảnh
Đó là món quà sinh nhật mười tám tuổi tặng cho Lục Thời Dã
Cậu hoảng hốt lao đến nhưng khi nhặt lên những mảnh vỡ bỗng khựng
Chiếc hộp nhạc là tự tay làm phía là hai nhỏ đang khiêu vũ lưng là mấy ngăn nhỏ xếp thành hàng
Mỗi ngăn đều một mật mã bên trong cất một mảnh giấy
Lẽ kỳ thi đại học sẽ cho mật mã đầu tiên để mở ngăn đầu tiên giờ tất cả đã vỡ tung những mảnh giấy cũng lộ
Cậu đã thấy những “tương lai” mà từng đặt trong đó
Tờ giấy đầu tiên :
“Lục Thời Dã thi đại học xong vì thi cùng em đã cố gắng nhiều thể thưởng cho bạn gái một nụ hôn ”
Lục Thời Dã quỳ đất đôi tay run rẩy mở tờ giấy thứ hai
“Lục Thời Dã chúng nghiệp đại học làm đây Em đã chán cái danh ‘bạn trai’ chỉ hỏi hứng đổi cách xưng hô Bắt đầu bằng chữ ‘chồng’ đó tự đoán nhé”
Tờ thứ ba
“Chúng em bé Mau là con trai con gái”
Tờ thứ tư thứ năm thứ sáu…
“Lục Thời Dã em tóc bạc Anh chê em già Hả Nhìn mắt em ”
Tờ cuối cùng
“Nếu tờ giấy nghĩa là cả đời chúng vẫn ở bên Aiya đã đến bước kiếp chúng vẫn ở bên Dù ai cũng đầu thai ngoéo tay”
Cậu đã đến thành tiếng
“Anh sẽ học để thi Đại học Kinh đô”
Cậu nghẹn ngào
“Đợi một năm chỉ một năm thôi Đường Đường”
Tôi lắc đầu
“Lục Thời Dã còn nhớ lần đầu tiên đến Kinh đại tìm lúc đang lấy đơn ”
“Đó là đơn đăng ký chương trình trao đổi sinh viên Hôm qua nhận thông báo đã trúng tuyển năm hai sẽ nước ngoài trao đổi”
Cậu ngẩn
“Dù thi đỗ Kinh đại thì cũng còn ở đó nữa”
“Là vì… tránh mặt Em … ghét đến mức đó ”
Tôi lắc đầu
“Không ”
Tôi xuống bên cạnh ánh chiều tà ngoài cửa sổ
“Lên Kinh đại mới nhận thế giới bên ngoài thực sự rực rỡ Sau khi vượt qua nỗi đau chia tay nhận một cũng hẳn là điều gì quá tệ”
“Tôi sống một cuộc sống phong phú hơn nên mới chọn chương trình trao đổi”
Tôi đầu
“Lục Thời Dã cũng dù vẫn thể sống ”
“Không thể…”
Cậu nước mắt đầy mặt nghẹn ngào :
“Không em cuộc đời còn ý nghĩa gì nữa…”
“Đường Đường mười ba năm từng nghĩ đến một ngày em bên cạnh Là sai quá ngu ngốc quá hồ đồ Em rõ ràng đã em thích cô … em đã mà…”
Phải đã
đời thuốc hối hận
Ngày hôm mãi cho đến khi mặt trời lặn vẫn cứ mãi thôi
Có lẽ đến lúc đó mới thật sự hiểu để buông bỏ một mối ràng buộc mười ba năm… đã hạ quyết tâm lớn đến nhường nào
12
Tôi trở Đại học Kinh đô tiếp tục cuộc sống của
Tôi thích thành phố nơi đây phong cảnh khác với miền Nam mùa thu lá vàng rơi đầy đường mùa đông tuyết trắng xóa cả một vùng
Lục Thời Dã cuối cùng cũng đến học tại Đại học Nam
ngoài việc học từ chối hết mọi hoạt động xã hội Mỗi cuối tuần đều bay đến Đại học Kinh đô
Chưa bao giờ gián đoạn
Cậu làm phiền đến cuộc sống của đôi khi chỉ lặng lẽ từ xa đôi khi ký túc xá của
Tuần nào cũng đến dĩ nhiên biết rõ sống ở Đại học Kinh đô vui vẻ thế nào chỉ là trong những niềm vui đó đã còn bóng dáng của nữa
Tôi biết vẫn hy vọng một ngày sẽ đầu
dần dần đã chỉ một theo đuổi Họ cũng chờ ký túc xá mang hoa mang đồ uống cho rủ xem phim dạo phố quan tâm chăm sóc từng chút
Mỗi lần Lục Thời Dã thấy tay đều siết chặt vành mắt đỏ hoe
còn tư cách để ngăn cản
Cậu cũng từng nhắn tin cho kiềm mà bày tỏ nỗi nhớ nhung còn thì luôn hồi đáp một cách khách sáo xa cách
Tôi biết sẽ nữa nên sẽ cho bất kỳ hy vọng nào
Kết thúc năm nhất trở về thành phố Nam Dao Nhạc kể rằng Trần Hỉ đã Đại học Y Nam đuổi học
“Lúc mới nhập học chắc cô tưởng và Lục Thời Dã đã chia tay liền khoe khoang trong trường là bạn trai là quán quân Olympic bên Đại học Nam kế bên cũng biết Lục Thời Dã nổi tiếng ở chỗ mà cô từng cùng họp lớp tân sinh viên nên cũng nhiều kết bạn”
“Sau đó Lục Thời Dã biết chuyện liền lên cả diễn đàn Đại học Nam và Đại học Y Nam đính chính liên quan gì đến cô cũng sẽ yêu đương gì cả Còn rằng cả đời chỉ thích một cô gái – thanh mai trúc mã của hiện đang học ở thành phố Kinh”
Dao Nhạc tặc lưỡi: “Chuyện đó hồi đó đúng là hot nhất trong đám sinh viên địa phương Trần Hỉ thành trò ai cũng chê cô là gà rừng đòi hóa phượng hoàng bạn bè cũng còn chắc là chứng minh năng lực học hành của nên liên tục gian lận hai môn mà Đại học Y Nam nổi tiếng là nghiêm về thi cử nên đuổi học luôn”
Tôi nhẹ giọng: “Vốn dĩ cô chỉ đủ điểm sát nút mới đậu Nhất Trung điểm thi đại học là do Lục Thời Dã cầm tay kèm cặp từng chút mới Đại học khác với cấp ba tự cố gắng thi cũng là bình thường”
Chuyện thật cũng từng ông nội nhắc đến vì những tin đồn cô bịa đặt nhà họ Lục đã đuổi việc mẹ cô cô còn dẫn mẹ đến tận nhà gây rối lần nhà họ Lục mềm lòng nữa báo thẳng cảnh sát vì tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp
Dao Nhạc kể tiếp: “Kỳ nghỉ đông tụi họp lớp Lục Thời Dã cũng đến thấy trông thất vọng lắm”
“ mà giờ chẳng còn vẻ nam thần học đường ngày xưa nữa cả trông tiều tụy lắm giống như qua đường Thở dài mới thấy hồi đó thật sự nuôi ghê”
Kết thúc kỳ nghỉ hè cũng gặp Lục Thời Dã
Cậu gầy nhiều thoạt còn nhận
“Bệnh dày tái phát nhập viện một thời gian” Anh
“Tôi đã gửi công thức cháo và liên hệ xưởng cho dì Lục ” nghĩ một lúc “ dì Lục sức khỏe cũng là đăng ký dịch vụ y tế tư nhân của nhà họ Tống thể giảm giá cho”
Anh khổ lắc đầu: “Đây là cái giá mà trả nên nhận lấy”
vẫn đưa cho một bản giới thiệu dịch vụ y tế tư nhân của Tống thị
Dù cũng xem như một khách hàng tiềm năng lâu dài
“Em… sắp ” Cậu cẩn trọng hỏi
“Ừ” Tôi gật đầu “Chuyến bay ngày ông nội cùng tiện thể chơi một chuyến”
“Anh… thỉnh thoảng thể đến thăm em ”
Tôi mỉm lắc đầu
“Xa quá thôi ”
Một năm kiên trì kết quả cũng nên rõ hiện thực buông tay thôi
vẫn lắc đầu
“Tạm biệt” Tôi vẫy tay với rời
Trời xa ánh hoàng hôn soi chiếu lên từng tầng mây xếp lớp cam vàng pha hồng tím tựa như lưu ly tan chảy
Chợt nhớ nhiều năm về cũng là một buổi chiều ráng đỏ thế từng dựa vai Lục Thời Dã khoác tay cùng tưởng tượng về tương lai của chúng
Hoàng hôn hôm nay hơn năm đó nhiều
Còn cũng sắp bước một tương lai tươi thuộc về riêng
Ai là mong chờ chứ
(Hết)