Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
Buổi họp báo trưa nay gây chấn động toàn thành phố.
Không ngờ tối đến, lễ đính giữa Trì gia Cao gia lại xuất hiện trên mọi mặt báo với một tiêu đề khác…
Chú rể trốn.
Em trai của Trì Triệt bốc hơi khỏi nhân gian một tiếng trước khi buổi tiệc đầu.
Chỉ lại cho cha một bức thư:
【Cha yêu, nếu cha đọc được dòng này thì con đi xa.
【Anh cả hỏng , cha bèn lôi đứa con dự phòng như con ra đi làm “chính trị nhân”.
【”Hôm nay cắt năm thành, mai lại mười, đổi lấy một giấc ngủ yên. Nhưng vừa mở mắt, quân Tần lại tới .”
【Dùng con cái đổi lấy sự phồn vinh giả tạo, công ty nhà ta chẳng thà đổi tên thành Chuồng Gà còn hơn.
【Giờ thì có đề xuất cho cha:
【Một, cha hãy mạnh mẽ mà sinh thêm đứa nhỏ hơn nữa.
【, cha hãy mạnh mẽ mà tự cưới tiểu thư Cao gia đi.
【Con chuồn trước nhé. Tạm biệt.】
Trì lão gia tức giận đến mức xuất huyết não ngay tại chỗ, phải nhập viện cấp cứu.
Còn Cao Thiển Nghệ – vừa mất mặt vì màn “ra oai” lúc trưa, thì tối đến chú rể lại bốc hơi.
Cao gia chính thức trở thành trò cười của cả thành phố, dân mạng thi nhau dưa:
【Công chúa Cao náo loạn buổi lễ khánh thành, rốt cuộc bị mất mặt vì phu ghê sợ đến mức trốn?】
【Không ai như cô ta đâu! Cuối cùng còn bị bảo vệ mời ra ngoài mới nhục chứ.】
【Hỏi nhỏ: không biết cô Cao có lấy ngón chân cào đất không? Tôi xem video mà muốn cào ra cả cái Disney luôn đấy.】
Cao Thiển Nghệ cay cú, đích xuống sân đấu võ mồm với netizen, càng chửi càng lún.
Kết quả cuối cùng: bị Cao gia tống thẳng sang Đức du học, là “bồi dưỡng”, thật ra là lưu đày.
Mà chiếc thun lỗi mốt tôi mặc hôm đó lại cháy hàng không tưởng.
Phần bình luận toàn một màu:
“Nhận chồng hào môn rơi từ trời xuống”,
“Bao tổng tài thành chồng”,
“Giàu không đau đớn”.
Không còn ai chửi tôi nữa.
Giờ tôi đi đâu cũng giống mèo thần tài khai quang, ai gặp cũng muốn sờ lấy sờ cầu may.
Nhiều báo đài ngỏ lời phỏng vấn tôi.
Bề ngoài thì là muốn hỏi bí quyết tôi từ hoàng yến hóa nữ tổng tài nắm tập đoàn quốc tế.
Thực chất là muốn moi móc chuyện tôi được tổng tài đẳng cấp như Trì Triệt phải ngoan ngoãn làm “ nhà ”.
14
Tôi đau đầu đến mức muốn chết.
Vừa xoa huyệt thái dương vừa quát Trì Triệt:
“Trì Triệt! Anh thấy vui lắm hả?!
“Giờ cả thiên hạ đều biết anh tặng công ty cho tôi còn làm chồng ở rể!
“Anh nhìn bài viết này coi, có người đang phân tích là tôi dùng cổ thuật mê hoặc anh đó!”
“Đáng nghiên cứu thật mà.”
Trì Triệt không thèm ngẩng đầu, vẫn đứng trước bồn rửa, bình thản giặt … cái lụa của tôi.
Tôi tức muốn nổ phổi, lao tới đấm lưng anh ta.
“Anh căn bản không hề phá sản! Lúc tôi muốn bao anh, không sớm?!”
Anh xoay người, tựa bồn rửa, ung dung nhìn tôi:
“Thì em có hỏi đâu. Anh tưởng em thật lòng muốn anh chứ?”
“Anh cố tình đúng không?!” Tôi trừng mắt.
Trì Triệt cười khẽ, kéo tôi lại gần:
“Anh thật không ngờ… Phản ứng đầu tiên của em khi biết anh phá sản là: anh.”
“Tôi hỏi thật, chuyện đi khuân gạch là đóng kịch à?”
“Xây toà nhà cho riêng chẳng phải rất có thành tựu ?”
Trì Triệt treo chiếc vừa giặt xong lên móc.
Động tác thành thạo, chuẩn chồng nhà người ta.
“Với lại văn phòng của em, anh phải đích giám sát thi công. Nhỡ em không thích thì ?”
Tôi lại bị nghẹn họng.
Nghĩ đến ngày đó, tin tức nào cũng chê bai anh, bôi nhọ đủ kiểu, lòng tôi chợt nghẹn lại.
“Vậy… anh không quan tâm ? Hồi đó người ta cười nhạo anh ghê lắm.”
“Quan tâm làm ? Nhân cơ hội nhìn rõ ai là người, ai là quỷ.”
Tôi bĩu môi:
“Vậy ra… anh biết tôi bán anh từ trước?”
“Ừm. Chỉ không ngờ em bán… rẻ vậy thôi.”
“Vậy mà anh ba tháng sau mới tới tìm tôi… là giận tôi hả?”
Trì Triệt cúi xuống, bế bổng tôi lên giường.
Ngực nóng ấm dán lưng tôi, anh nhẹ lên đỉnh đầu:
“Anh đâu có nhỏ mọn vậy?
“Chỉ là lúc đó có quá nhiều việc phải giải quyết, anh không muốn lôi em .
“Với lại… anh thấy em sống đó cũng ổn. Đội bóng chuyền bãi biển anh sắp xếp có đẹp không?”
Tôi bật người ra khỏi lòng anh:
“Hóa ra là anh sắp xếp?!”
Hèn mấy chàng trai đó nhìn tôi như đang… chuẩn bị Đảng.
Hỏi han chuyện uống ngủ nghỉ từng chút một, hóa ra là gián điệp!
“Anh quá đáng thật sự!” Tôi trừng mắt, “Bọn họ báo cáo cho anh hả?”
“Rằng em khen họ cơ bắp đẹp, trẻ trung, nắng gió tràn đầy…”
“Tôi mà có khen?! Đúng là bôi nhọ!”
Tôi đỏ bừng mặt, giơ đấm anh.
Anh dễ dàng nắm lấy tôi đang múa loạn, cười khẽ:
“Đùa thôi. Họ chỉ em hay nhìn ra biển thất thần, trông chẳng vui vẻ , giống như đang chờ ai đó.”
Anh ôm tôi trở lại lòng, cằm nhẹ tựa lên đỉnh đầu tôi:
“Anh nghĩ em đang nhớ anh… nên anh đến .”
Bị đoán trúng tim đen, tai tôi nóng rực, quay lưng về phía anh im thin thít.
nụ ấm áp rơi nhẹ phía sau tai, xuống dần cổ…
“Không …” Môi anh lần theo vạt , hơi thở nóng rực len cổ ,
“Vậy nghĩa là… ngầm thừa nhận .”
15
Lần thứ tám bị Trì Triệt lay dậy giữa đêm.
Tôi chắp van xin:
“Em thật sự không chịu nổi nữa …
Em buồn ngủ muốn chết…
Làm ơn cho em đi ngủ được không, cầu xin anh đó.”
Trì Triệt lắc đầu, cười cười, giơ ngón trỏ lắc nhẹ:
“Không được.
Mới đầu thôi mà.
Bảo bối, đêm nay… mới chỉ đầu thôi.”
…
Tôi nhìn đống sách chất thành núi trên bàn:
《Quản trị thời kỳ biến động》, 《Một thế kỷ quản lý》, 《Đổi mới tinh thần khởi nghiệp》…
mắt mờ dại.
Tôi nhận ra từng chữ một, nhưng ghép lại thì chẳng hiểu cả.
Tôi vò đầu bứt tóc điên cuồng.
Trì Triệt thì cười tươi như hoa:
“Em là sếp của anh, anh có trách nhiệm giám sát em học hành.”
Anh kéo tôi lòng, cằm tựa lên đỉnh đầu tôi.
Một khác vòng ra lật trang sách.
“Tiếp nào, học tiếp đi.”
Trời ơi.
Lúc còn là hoàng yến, đêm Trì Triệt không cho ngủ, tôi còn có lăn ra giả chết.
Giờ thì không không cho ngủ mà còn học đến sáng.
Ngày nào cũng là bốn giờ sáng hoa hải đường chưa ngủ.
Tôi chỉ là một con cá mặn không chí lớn!
Tại phải chịu đựng thứ này!
Thế mà, dưới huấn luyện tàn nhẫn của Trì Triệt, tôi lại thật sự trở thành một nhà quản lý xuất sắc.
Sau này, tôi còn lập được công ty riêng hoàn toàn độc lập.
Thậm chí còn có cơ hội dấn lĩnh vực thiện nguyện.
Tôi sáng lập Quỹ Hỗ Trợ Phụ Nữ, hướng tới đứa trẻ người phụ nữ cần được giúp đỡ.
Niềm vui sự trọn vẹn mà việc giúp người mang lại, vượt xa hàng trăm chiếc túi hiệu hay cả ngàn món trang sức.
Thì ra, hoàng yến chỉ khi tung cánh bay khỏi lồng, mới có có được bầu trời thật sự của .
Trì Triệt rót ly champagne, đưa tôi một ly.
Tôi cầm ly, không nhịn được hỏi:
“Rõ ràng anh có em cả đời sung sướng cạnh anh, tại lại nhất định phải ép em bay lên?”
Anh nhìn tôi chăm chú, ánh mắt sâu thẳm nghiêm túc:
“Anh không muốn em mãi là một con .
Vì rõ ràng… em có là một con đại bàng.”
“Vậy… anh không sợ em bay mất ?”
chiếc ly chạm nhau, vang lên tiếng keng giòn tan.
Anh mỉm cười, nụ cười vẫn là sự tự tin kiên định như xưa:
“Anh đủ tự tin… mãi mãi theo kịp em.”
Phiên ngoại – Góc nhìn Trì Triệt
1
Năm mười tuổi, cha tôi chơi cờ với con trai của một người đối tác.
Tôi đánh cờ rất giỏi.
Nhưng cha lại ra lệnh: phải thua.
“Con phải thua thì bác mới vui, chúng ta mới chốt được hợp đồng.”
Từ khoảnh khắc đó, tôi hiểu rõ:
Tôi cũng chỉ là một quân cờ.
Thắng thua không quan trọng.
Lợi ích của công ty mới là tất cả.
Nếu không muốn bị rơi, quân cờ không được phép có ý chí hay cảm xúc.
2
Hồi học cấp 3, tôi từ chối lời tỏ tình của một cô gái.
Tối đó về nhà, bị cha tát một cái.
Thì ra đó là con gái của thị trưởng.
“Cho cơ hội mà không biết nắm.
Con còn xứng làm con Trì gia không?
Ngày mai đi xin lỗi ngay!
Bằng mọi cách phải làm cô ta vui, không thì đừng về cái nhà này nữa!”
Vị tanh của máu lan miệng.
Lần đầu tiên đời, tôi ghê tởm chính họ của .
3
Người ta ngưỡng mộ tôi là thiếu gia trời sinh ngậm thìa vàng.
Nhưng không ai biết, mỗi bước đi đời tôi đều có bảng giá.
Một con hoang còn được quyền chọn nơi sống.
Nếu gặp người chủ thích, nó có chạy đến, quẫy đuôi, mong có được mái nhà.
Lần đầu tiên gặp cô , cô đang ngồi xổm lề đường cho một chú bẩn thỉu .
“Chụt chụt, đi đi, thịt cơm nắm đều cho em cả đó.”
Bản cô chỉ cơm nắm giảm giá ở cửa hàng tiện lợi.
Vậy mà vẫn nhường phần thịt cho con .
Ngốc thật đấy.
Nhưng tôi lại đứng đó xem đến hết.
lúc đó, cô nghe ba cuộc gọi.
Có vẻ là rớt phỏng vấn, buồn bã ngồi xuống lề đường cùng chú .
Tôi không kìm được bước đến.
Thật ra tôi định xin số điện thoại…
Nhưng lại buột miệng hỏi:
“Cô đang tìm việc à?”
4
Bằng một sự nhầm lẫn kỳ diệu nào đó, cô coi tôi là… một công việc.
Lần đầu tiên biết yêu, mà lại yêu như thất bại hoàn toàn.
Nhưng vậy cũng tốt.
phận hoàng yến là lớp ngụy trang tốt nhất.
Ai cũng nghĩ tôi chỉ đang chơi bời, kể cả cha tôi.
Ông ta không coi cô ra , ra lệnh cho tôi chuẩn bị cưới liên .
Không phải thương lượng, mà là ra lệnh.
May mắn là…tôi âm thầm chuẩn bị cả một kế hoạch lớn suốt nhiều năm.
họ, gông xiềng.
Trở thành một con người tự do.
Một người có yêu cô một cách tự do.
5
Tôi tính hết mọi tình huống – khi biết tôi “phá sản”, cô sẽ chạy thế nào.
Không ngờ câu đầu tiên cô lại là:
“Bao anh.”
Căn nhà nhỏ cô mua sớm đầy đủ đồ dùng cho tôi.
cạnh ngủ hình thỏ là ngủ hình gấu.
Kế dép đi nhà màu hồng của cô là đôi màu nâu của tôi.
ly đánh răng, bàn chải của tôi cô đặt sát nhau.
Bỗng dưng, tôi cảm thấy…
Đây là nhà.
Phải .
Đây chính là nhà của tôi.
(HẾT)