Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dù rành thế sự đến đâu, đối với đầy vẻ lưu manh đàn ông, phụ nữ bẩm sinh trực giác nhạy bén.
Tôi khẽ cúi đầu, đỏ bừng nói tiếng “vâng”.
6
chỉ trêu tôi thôi.
quay về là vì cấp dưới gọi điện báo lô hàng gặp vấn đề, cần phải xử gấp.
Tôi đợi mãi, đợi đến ba giờ sáng.
mệt mỏi trở về.
, với cơ thể đẫm mồ hôi, chui vào phòng tắm dội trận nước lạnh.
mặc chiếc quần đùi rộng, tay lau mái tóc ướt, rồi ngồi phịch xuống .
Tôi co ro trên , cuộn như con nhộng, rụt rè ló đầu , gọi tiếng:
“Chồng ơi.”
Như bị sét đánh ngang tai.
bật mạnh dậy khỏi .
Dưới kinh hãi, nhận trong thêm .
Liếc thấy e thẹn tôi, giật nhận bán khoả thân, vội đưa tay che nhưng che hết.
dứt khoát quăng chiếc khăn cầm trên tay lên tôi.
“Con nít, nhìn cái gì nhìn.”
Tôi từ từ kéo chiếc khăn xuống, chút tủi thân:
“ phải bảo tôi ở ngoan ngoãn đợi sao?”
nhanh chóng mặc quần áo, rút điếu thuốc châm lửa, vẻ đầy bất đắc dĩ:
“Tôi bảo cô đợi như thế.”
biết rằng nói đùa thuận miệng tôi tưởng thật.
Cuối cùng, chuyển chủ đề hỏi tôi:
“Năm nay bao nhiêu tuổi, đi học chưa?”
Năm nay tôi tròn mười tám tuổi, vừa xong cấp hai.
Lúc được bố mẹ nuôi nhận nuôi, họ chăm sóc tôi cẩn thận khiến tôi bị ốm trận nặng, vì vậy tôi đi học muộn hơn bạn bè cùng trang lứa ba năm.
tuần trước, tôi vừa xong môn cuối cùng trong tình trạng đau bụng kinh ở phòng .
Bố mẹ nuôi quả quyết rằng tôi thể đỗ, trong khi tiền sính lễ cho cậu con trai quý tử họ cần gấp.
Cho nên…
“ mười tám, vãi.”
Nghe thấy tuổi tôi, văng chửi thề.
7
Tôi tưởng trách , ngờ tiếp theo là:
“Mẹ kiếp, phải là , thế này thì gì bọn buôn ?”
“Ch…”
Tôi muốn an ủi , nhưng lời vừa khỏi miệng, mấy thiện cảm lườm tới.
Tôi giật , vội đổi xưng hô:
“ ơi, chuyện này trách được.”
Từ nhỏ tôi sống nhờ , để sống sót, tôi học được nhìn sắc hành động.
Cũng biết làm mềm giọng điệu thích hợp, dần dà thái độ đối với tôi cũng sẽ tốt hơn.
Nhưng tôi biết sai ở đâu, rùng cái, liên tiếp văng những chửi thề.
Tôi thật sự hiểu nổi .
Đêm khuya thanh vắng, cơn gió oi ả mùa hè thổi vù vù vào .
Tôi vỗ vỗ lên :