Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 12

13

Khoảng hai, ba tháng sau, Nhiên cuối cùng cũng về sau đóng máy.

“Vợ à, anh nhớ em quá!”

Vừa vào nhà, anh nhào vào tôi, giọng đầy nũng nịu.

“Anh đứng đắn chút , mẹ còn đang đây đấy!”

Tôi đỏ mặt đẩy anh ra, nếu để lớn thì thật xấu hổ.

“Anh đối xử vợ mình, gì không đứng đắn đâu?”

“Yên tâm, mẹ về , một thời gian .”

Nhiên ánh sáng rực, ẩn ý rõ ràng.

“Không , con còn nhỏ.”

“Anh hỏi bác sĩ , ba tháng mà.”

Mặt tôi lập tức nóng bừng, không thèm để ý đến anh .

“Vợ à…”

Nhiên chậm rãi ghé sát vào tôi.

“Reng… reng…”

Chuông báo thức quen thuộc cắt ngang màn náo nhiệt giữa tôi.

gọi.

Tôi vội nghe máy: “ , sao ? Các con chuẩn bị xuất phát chưa?”

vốn sớm về, nhưng do vài việc trường nên hôm nay thể xuất phát.

“Dạ, mẹ ơi, mẹ nhớ ngoan ngoãn đợi con nha. ta sắp gặp nhau !”

Giọng ngọt ngào con tôi cảm hạnh phúc, mỉm cười gật đầu lia lịa.

Sau cúp máy, tôi phát hiện Nhiên đang tôi ánh đầy ấm ức, như thể tôi vừa điều gì đó lỗi anh.

“Mỗi lần em chuyện con trai, đều phớt lờ anh. Rõ ràng anh quan trọng nhất.”

“Đừng loạn, dọn dẹp nhanh lên, ta phải ra sân bay đón con trai.”

Tôi mỉm cười, véo nhẹ đầu anh ấy, một lớn đàng hoàng mà tranh giành tình cảm một đứa trẻ.

“Vậy trước tiên đăng ký kết hôn không? Anh đặt lịch .”

Nhiên như sợ tôi đột ngột đổi ý, giữ chặt lấy tôi không buông.

Tôi cũng chút phấn khích: “!”

Vậy tôi đăng ký xong đón con.

14

Sau nhận giấy chứng nhận kết hôn, Nhiên suýt công khắp nơi, nhưng bị tôi kéo thẳng ra sân bay trước anh ấy loạn.

, đây này!”

Tôi vẫy tay về phía cậu nhóc nhỏ xíu đang đứng sân bay:

“Mẹ ơi!”

tôi, mừng rỡ lao thẳng vào vòng tay tôi:

“Mẹ ơi, mẹ biết không, con nhớ mẹ lắm!”

Tôi ôm chặt lấy cậu nhóc, ánh tràn đầy thương yêu: “Mẹ biết, mẹ biết. Từ giờ mẹ sẽ không rời xa con .”

“Vâng, mẹ ơi, ta và em bé sẽ luôn bên nhau nhé.”

cái bụng hơi nhô lên tôi, ánh mong chờ.

“Ừ.”

“Khụ khụ…”

Đúng lúc này, Nhiên khẽ ho, cố nhắc đến sự hiện diện mình.

“Chú ai?”

nghiêng đầu, tỏ vẻ kiêu ngạo anh ấy.

“Chú Nhiên, dượng con…”

Câu còn chưa dứt, giọng Nhiên khựng .

Tôi không nhịn bật cười.

Rõ ràng, anh ấy bị sốc khuôn mặt .

, cái đầu nhỏ thông minh, lập tức hỏi : “ dượng? Chú không phải ruột con, chỉ cưới mẹ con thôi sao?”

Vừa nghe từ “không phải ruột”, Nhiên lập tức hoàn hồn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương