Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Mấy mặc đồ phía sau lao , gọn gàng kéo anh đi.

Còn tôi đứng tại chỗ, loạng choạng ngã về sau:

“Hừ, đáng đời.”

trong nhóm đồ tiếng:

“Dám động vào trùm chúng tôi, coi như bài học nhớ đời.”

Hơi men bắt đầu dâng trong đầu tôi. trùm? Ý đại ca hắc đạo sao?

2

Tôi loạng choạng đứng vững.

cánh rắn chắc vòng qua eo tôi.

“Cẩn thận.”

Giọng trầm thấp vang , cánh cũng liền buông .

Tôi ngẩng đầu , vừa giúp tôi.

Gương mặt ấy… thật sự khiến điên đảo.

Mái tóc mềm mại rủ xuống trán, chiếc mũi cao thẳng, bờ mỏng, đôi mày và ánh sắc sảo, đẹp đến mức khiến khác thể dời .

Bộ vest ôm lấy bờ vai rộng, eo thon, đôi chân dài trong chiếc quần âu càng làm toát vẻ cuốn hút.

Tôi anh chằm chằm, bỗng cảm thấy hơi chóng mặt. Hay đúng , tôi say mất rồi.

anh, tôi bật câu màng hậu quả:

“Anh đẹp trai ơi, anh xong tự nhiên tôi thấy đói. Có thể nào ăn anh luôn được khum?”

Khi đã say, con thường kiểm soát nổi mình, để tiềm thức điều khiển mọi hành động.

dứt câu, tôi nhón chân, thẳng bờ mỏng anh.

mùi hương thanh thoát như hoa cam thoảng qua. Ừm, tôi thích.

sững sờ. Anh cúi tôi, rõ ràng chưa kịp phản ứng.

khi anh kịp đẩy tôi , tôi đã tách , quên cắn nhẹ anh, để vệt máu đỏ.

Vệt m.á.u trên càng khiến anh thêm phần quyến rũ.

thấy vậy, tôi chỉ càng thích anh .

khẽ lùi bước, vẻ mặt che giấu nổi sự hoang mang. Đôi gò má anh ửng đỏ khác thường.

“Anh cứu , sao cưỡng anh?” Anh đầy khó xử tôi.

Tôi thèm để ý, liền leo lưng anh, vòng ôm lấy cổ anh cách tự nhiên.

Nhẹ vỗ vào lưng anh, tôi cười hớn hở:

“Nào nào, phóng nhanh , về nhà thôi.”

cau mày, gân xanh nổi ở thái dương, cố nén giận:

“Tự xuống ngay. Nếu —”

thì sao? Dọa ai biết. Này này, chàng trai trẻ, bỏ sự chống cự vô ích anh đi, ngoan ngoãn nghe lời .

“Được rồi, anh chính . câu cho các anh biết, phục vụ phụ nữ đặc ân đấy nhá.”

Tôi tiến gần, khẽ khóe anh, rồi thản nhiên:

“Về nhà thôi, tôi buồn ngủ quá rồi.”

Mấy áo phía sau định tiến , kéo tôi khỏi .

Nhưng bị anh ngăn bằng ánh .

Anh cố lắc tôi , nhưng tôi đã siết chặt , đôi chân cũng quặp lấy eo anh.

Ngả đầu tựa vai anh, tôi thủ thỉ, giọng đầy vẻ uể oải:

“Anh đẹp trai, sắc xuân ngắn ngủi, đi nhanh nào.”

3

Những điều bất ngờ luôn đến khi thể lường .

Tùy chỉnh
Danh sách chương