Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tôi ở lúc này lại ngắt lời ông: “, đừng nói nữa, con định ly Trần Lục.”
“Cái gì? Chuyện gì xảy ra?”
“, không biết đâu, hóa ra lúc Trần Lục đến hỏi cưới…”
Trần Lục một bước nhảy tới trước tôi, giật lấy điện thoại tôi: “Không có chuyện gì đâu , A Ngữ đang nói nhăng nói cuội thôi, lát nữa con sẽ gọi lại cho .”
Anh ta biết tôi hồi trẻ đầu tư khắp nơi, trong có thể xem là khá giả.
Thế dù trong còn có con trai, vẫn có thể chia cho con gái gả và đứa cháu ngoại một khoản tiền một nghìn vạn cùng ba cửa hàng.
Giọng anh ta run run: “ , em đừng nóng, chuyện này chắc chắn có hiểu lầm thôi. cứ nói rõ nhau, có thể vừa mở miệng đòi ly được?”
Tôi hừ lạnh một tiếng: “Nếu không vì đang mang thai, thì đến cả quần áo, túi xách thích tôi cũng chẳng nỡ mua, mong tiết kiệm thêm chút tiền, sớm có một mái ổn định.”
“Còn các người thì , giấu nhiều cải riêng như , nhìn tôi vất vả tiết kiệm từng đồng. Lúc hỏi cưới, miệng thì kể nghèo kể khôt, bảo hai chồng cùng cố gắng, hóa ra đều là giả dối hết!”
Mẹ chồng hoàn hồn lại, sắc đỏ trên dần biến mất, thay vào là vẻ chột dạ xen lẫn lo lắng.
“Con dâu , không có chuyện … chỗ …”
Trần Lục sốt ruột đến mức gãi đầu lia lịa, quay sang mẹ, giọng trách móc: “Mẹ cũng đấy! Có nhiều như không nói sớm? Giờ thì hay rồi, ầm ĩ thành ra thế này.”
Rồi anh ta lại vội quay sang dỗ tôi: “ , là mẹ anh sai, không nói rõ trước hai đứa . đừng vì chuyện nhỏ này chia tay, để con có một gia đình trọn vẹn chứ.”
Tôi lau nước mắt, giọng vẫn đầy kích động: “Một gia đình trọn vẹn ư? Từ kết đến giờ, tôi chịu bao nhiêu ấm ức anh rõ hơn ai hết!”
“Mẹ anh ngày thường thì soi mói, châm chọc, giờ lại xảy ra chuyện này, tôi sự chịu hết rồi. Cuộc nhân này nhất định chấm dứt!”
11
Trần Lục biết rằng quyết định tôi rất khó thay đổi.
giải thích được nguồn gốc đống trang sức kia đây?
Năm đến hỏi cưới, trong tay có hai ba trăm nghìn lại giả nghèo trước gái, đúng là không thể tự bào chữa .
vào thời điểm nhạy cảm này nếu nói rằng tài khoản quỹ chung bị vét sạch, hoặc số là anh ta tự mua cho mẹ thì chắc chắn tôi sẽ lại vin vào lý do “tài sản chung chồng không bàn bạc” để tiếp tục nắm thóp anh ta.
Lúc này, anh ta có thể đưa ánh mắt ra hiệu cho mẹ .
Mẹ chồng hiểu ý, nước mắt lã chã: “Con dâu , là mẹ già lú lẫn rồi, số ra hơn ba vạn thôi, vừa rồi mẹ nói dối con, cố tình bắt bẻ con một chút.”
Tôi hừ lạnh: “Mẹ , nếu mẹ thiếu tiền có thể nói thẳng, con Trần Lục vẫn còn chút tiền tiết kiệm, hà tất ra chuyện như thế để hãm hại con? Cùng một lẽ ra thành nhau, mẹ thì này sống cho ?”
Trần Lục thở dài nặng nề: “Mẹ, lần này mẹ quá đáng rồi, mau xin lỗi A Ngữ .”
Mẹ chồng cúi đầu, lí nhí nói lời xin lỗi.
Tôi quay , không chấp nhận.
Thấy , Trần Lục có thể ôm chặt lấy tôi, giọng nghẹn ngào:
“ , anh xin em, cho anh một cơ hội để bù đắp, này anh tuyệt đối sẽ không để em chịu thêm chút ấm ức nào nữa.”
Tôi không mềm lòng.
Hôm , mẹ con họ Trần lo lắng đến mất ngủ, dám lén lút điều tra chuyện bị mất lưng tôi, không dám nhắc đến trước tôi.
, tôi lại thấy Trần Lục lên mạng cập nhật tiếp bài đăng:
Trần Lục: 【Bó tay rồi, ta lại còn nói muốn ly tôi? Đúng là được voi đòi tiên! Nếu không vì ta đang mang thai, tôi sớm đưa ta ngắm bầu trời dưới đáy biển rồi!】
Cư dân mạng: 【Nếu sự ly , thì bài viết này coi như có hồi kết rồi nhỉ?】
Trần Lục: 【Không thể ly đâu, ta yêu tôi như , chắc chắn là lời nói trong cơn giận thôi. cần tôi đóng vai ông chồng tốt mười tám phép, dỗ dành vài câu, nhất định ta sẽ hồi tâm chuyển ý.】
Cư dân mạng: 【666, hóng phần !】
?
Tôi thì không nghĩ .
Từ vụ , tôi càng tính toán kỹ từng ngày, mặc sức trời đất.
Mẹ chồng bị tôi sai bảo tới mức gầy rộc một vòng.
Trần Lục nói muốn chồng tốt, cũng không chịu quá một tuần, lại thương mẹ , nên giữa chúng tôi bắt đầu cãi nhau lớn.
mỗi lần đều kết thúc bằng việc Trần Lục cúi đầu nhận lỗi.
Dù thì giờ anh ta ở thế yếu mọi , tôi lại đang mang thai, không thể chọc tôi giận được.
Cho đến kỳ nghỉ phép tôi hết, tôi trở lại công ty việc, bấy giờ bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Tôi viện cớ mệt, cách ba hôm lại bảo Trần Lục ngủ ở phòng đọc sách.
ấy, anh ta bắt đầu trở nên xa cách.
Mấy tháng nay không được “ăn mặn”, lại còn nhịn đến sinh, dù là thần tiên hạ phàm cũng khó chịu có một gái xinh đẹp chủ động quyến rũ.
Tôi thấy cũng đến lúc nên tạo cho anh ta một cơ hội rồi.