Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Cô Tần, miệng cô… sao thế?”
Kết quả là Tần Thư Uyển đưa vào bệnh viện, đứng trên bục giảng mọi xem như khỉ mười phút.
Cuối cùng không chịu nổi nữa liền bỏ chạy khỏi cửa.
Để lại một tràng xôn xao.
Tôi đúng lúc lên tiếng: “ tài giỏi du học nước ngoài sao khả năng ứng biến kém thế?”
“Bảo anh nói về bài mình viết mà không nói được à?”
“Chẳng lẽ, thông tin của anh là giả?”
Một hòn đá làm dậy sóng hồ.
Tôi thấy lãnh đạo và hiệu trưởng ngồi hàng đầu đều nhíu mày.
Với kinh nghiệm nhiều năm làm việc của họ.
Phản ứng của không bằng sinh viên vừa tốt nghiệp.
Xem , những khuất tất bên họ sẽ bắt đầu điều tra sâu hơn.
đến khi phát hiện , thực là một kẻ lừa đảo đội lốt cừu.
14
Tôi khỏi trường.
Lại không ngờ sẽ đợi tôi ngoài trường.
Anh thấy tôi, đi về phía tôi với tư thế kỳ quái.
“Anh cố ý đúng không?”
“Anh tôi là ai đúng không?”
Tôi cười.
“Bạn trai cũ của Tần Thư Uyển.”
cười khẩy một tiếng.
“ nên anh cố tình tìm lãnh đạo bắt tôi lên lớp dạy công khai, cố tình xem tôi mất ?
Triệu Hằng, anh quả nhiên như lời Thư Uyển nói, rất nhỏ mọn.”
Tôi không tỏ tức giận trước lời nói của Tần Thư Uyển về mình, bình thản nói: “Nếu anh có tài năng thực sự, buổi dạy công khai hôm nay tô điểm thêm anh, đáng tiếc, anh chẳng có gì cả, chẳng là gì cả.”
sửng sốt.
“Sao anh lại …”
Sao tôi lại ?
Tuy tôi chưa từng đăng bài trên SCI, tầm quan trọng của loại bài đối với nghiên cứu học thuật, đó chứa đựng bao tâm huyết của tác giả.
Một lỗi dùng từ mà ngay cả sinh viên đại học không mắc phải, lại xuất hiện một thiên tài, thật khiến cảm thấy nghi ngờ.
“Bởi vì, hai chữ ‘sơ lược’, bản thân nó đã sai rồi.”
sửng sốt.
vẻ của anh , chắc hẳn là chưa hiểu.
điều đó không quan trọng nữa.
Bởi vì tiếng sét lớn hơn phía sau khi tôi đến bệnh viện.
Tiếng hét kinh hoàng xé lòng của Tần Thư Uyển.
“Tôi bệnh rồi? Sao tôi có thể bệnh được chứ? Lại là loại bệnh đó? Sao có thể?”
Tần Thư Uyển túm lấy , hy vọng có thể nghe được từ miệng ông rằng đây là giả.
vẻ nghiêm túc của lại khiến cô mất hết sức lực.
Lẩm bẩm.
“Sao có thể? Sao có thể?”
“Cô Tần, tôi phải nhắc nhở cô một câu, cô tốt nhất nên đưa cô cùng đến kiểm tra.”
“Bệnh , phần lớn là do cô mang mầm bệnh.”
Trùng hợp thay, lúc tôi đẩy cửa bước vào.
thấy tôi, hỏi tôi và bệnh nhân có quan hệ gì.
“Tôi là cô .”
“Cô Tần sùi mào gà, là của cô Tần, chúng tôi đề nghị anh nên làm kiểm tra toàn diện.”
Tôi về phía Tần Thư Uyển, cô lại không dám tôi.
Tôi thẳng thắn nói: “Tôi không có bệnh.”
“Cô tự mình mắc bệnh đâu thì lòng tự rõ.”
Tim Tần Thư Uyển đập mạnh một cái, lại không thể thừa nhận.
có thể ôm lấy tôi.
“ ơi, em chưa ghét bỏ anh bệnh, sao anh có thể nói em như ?”
“Em có một mình anh là đàn ông thôi.”
Tôi gỡ tay cô , sợ nhiễm virus, hỏi như có không.
có chút ngơ ngác, lắc đầu.
Ngay sau đó, tôi lấy từ túi một bản cáo xét nghiệm.
“Cách đây không lâu tôi mới làm kiểm tra sức khỏe toàn diện bệnh viện, mà khoảng thời gian tôi luôn ngủ ký túc xá trường, không có chút tiếp xúc nào với cô, tôi xin hỏi cô, tôi cô bằng cách nào?”
Kết quả rõ ràng không phát hiện bất kỳ bệnh nào trên cáo, đâm sâu vào mắt Tần Thư Uyển.
Tần Thư Uyển tái mét tại chỗ.
“Cái, cái … tôi…”
Là tự nhiên hiểu rõ khúc mắc bên .
Mà tôi lại cầm cáo chất vấn:
“ thì, cô rốt cuộc là bệnh đâu? có bản thân cô rõ nhất.”
“Tần Thư Uyển, bây giờ tôi cuối cùng có thể nói câu , cô thật bẩn.”
Một câu nói, đã đủ khiến cảm xúc của cô suy sụp.
Cô giật lấy hai tờ cáo xét nghiệm xem đi xem lại, mắt đầy vẻ khó tin.
lòng cô .
Nếu không phải là tôi.
có thể cô , chẳng phải lại một sao?
.