Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Ra mắt hai năm, cuối .

search nổ như pháo hoa.

Nhưng cay cái là tôi vì “hắc hồng” – cái bình anh ta yêu nhất.

Mạng xã hội thì bão:

“Không lẽ người không biết cái bình là bảo vật số 1 của thái tử ? Món quà bạch nguyệt quang đã tặng, độc bản luôn á. Đi công tác kè kè bên người.”

lần giúp việc lỡ bỏ nhầm cái bình với dây chuyền ngọc lam vào kho đấu giá. Dây chuyền thì ổng im, bình là ổng bùng nổ luôn!”

“Cố Tri Niệm dám bình của , xong !”

“Đáng đời, đạo diễn nhắc bao nhiêu lần đây là nhà thái tử mượn quay , cẩn thận. Vụng về thì ráng chịu.”

search chửi nát, không sót một ai.

Đối thủ thì hả hê, up hình mảnh sứ với caption mặn chát: “Chiếc bình đẹp thế , tiếc ghê. Mong chủ nhân đừng buồn quá #mặtkhóc#.”

Tôi ngán ngẩm.

Không tại con nhỏ kia chìa chân ngáng, tôi đâu ngã, chẳng bình. Giờ nó giả bộ “bạch liên hoa” nữa .

tôi thì toát mồ hôi: “Chết , sao bây giờ, chọc giận thái tử là đi đời con ạ.”

vẫn đang ở nước ngoài lên tiếng, nhưng trong nước thì hàng loạt brand cắt hợp đồng, deal mới quay xe tìm Tống Viện Viện – đối thủ phân khúc.

ta nghiến răng: “ công ty chơi chiêu bẩn như vậy. Muốn leo lên xài trò mượn dao giết người, ghê tởm!”

“Cấp trên công ty y chang, biết rõ im, nuôi ong tay áo .”

thì lo muốn khóc: “Giờ tính sao đây, chắc tranh thủ nhận kiếm thêm đồng nào hay đồng trước khi bay màu.”

tôi thì tỉnh bơ, vỗ vai ấy: “Bình thôi , lo .”

mắt trợn trắng: “Cố Tri Niệm, mới vào nghề đầy hai năm ngông dữ? là bảo vật nghìn vàng , bán không đủ đền!”

Xin lỗi , nghìn vàng cái nỗi .

Cái bình là tôi mới tập nghề, phôi thô, đường nét cứng, nung chuẩn. Tiện tay đưa thôi.

Sau khi cưới chạy suốt, tôi hiếm khi về, không ngờ đi quay lần lại thấy nó.

Tôi định lại gần xem tay nghề dở hơi ra sao, ai ngờ bị Tống Viện Viện ngáng chân, thế là ngã cái rầm, bình nát tan tành.

Cả mạng hùa vô chửi, hóng kịch vui.

Nhưng tiếc họ, hóng hụt .

không dám khó tôi đâu. Tôi đường đường là vợ hợp pháp, hộ khẩu nhà họ tên tôi đấy. kể, cái bình kia vốn là tôi tặng.

Chỉ điều… “bạch nguyệt quang đã ” là cái quái ?!

Tôi bận quá không thời gian về nhà chết nào?!

Tên đàn ông khốn kiếp, bịa đặt hồn nhiên.

“Tất cả đều là đồ tôi , giá trị thế nào chẳng lẽ tôi không biết? Nếu thật sự đáng tiền, tôi vô showbiz thuê à?”

thì thôi, toàn đồ vớ vẩn, trong xưởng tôi cả đống, đủ anh ta đền mỏi tay.”

nghe xong, trừng mắt nhìn tôi một lâu, cuối nghẹn họng: “ điên đấy.”

ấy chắc nghĩ tôi bị hù tới lú lẫn, nói năng tào lao.

Dù tôi học gốm mấy năm thì vậy thôi, thứ thái tử nâng niu nhất đâu kiểu nửa mùa như tôi thể ra.

Thế nên không chần chừ, ký tôi mấy liền.

tới nước thì ngon lành chẳng ai mời nữa, cái đáng nói nhất chính là một hẹn hò tên "Ngọt Ngào Ái Luyến".

livestream, được tập đoàn lớn chống lưng, đạo diễn nổi tiếng cầm trịch, khách mời toàn lưu lượng hit, chiếu đã cháy, độ quan tâm cực cao.

Tổ chương trình đã định mời tôi từ trước vụ cái bình.

Tùy chỉnh
Danh sách chương