Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cảm giác như nghệ thuật trình diễn .
Ai ngờ Hạ Bắc Châu lại chẳng hề thấy vấn đề .
Ngược lại tự hào hất cao cằm.
“Chính vì như , ta mới hỏi anh tại hôm nay cà vạt lại đặc biệt như thế.”
“Để anh có thể với họ, đây là cà vạt em tặng anh.”
“Và em thắt anh nữa.”
Anh chìm đắm trí tưởng tượng của , lắc cười tự đắc.
Tôi nghĩ nếu sau lưng Hạ Bắc Châu có cái đuôi, chắc giờ dựng ngược và vẫy loạn xạ lên trời.
Dễ thương thật đấy.
Chỉ là…
Tuy chúng tôi thân thiết thời gian gần đây, nhưng cùng, vẫn xác định quan hệ cả.
Tôi chần chừ một .
“Nhưng hành động giúp khác thắt cà vạt… thường chỉ dành yêu thôi .”
“Anh tuyên bố như , ta không lầm ?”
Biểu cảm mơ mộng của Hạ Bắc Châu khựng lại giây lát.
Anh cúi suy nghĩ, lên tiếng.
“Anh từ là muốn cưới em , Tiểu Du.”
“Anh mong tất cả những ‘ lầm’ đó… đều không phải lầm.”
“ là sự thật.”
Anh liếc nhìn tôi, lại như sợ điều đó nên nhanh chóng dời .
“Ý em… thì ?”
Cách thể hiện của Hạ Bắc Châu luôn thẳng thắn, khiến tôi tạm thời ngừng hoạt động.
“Em…”
Có lẽ vì tôi từng đơn phương quá lâu.
tiềm thức của tôi, khoảng thời gian tôi quen Hạ Bắc Châu vẫn ngắn.
Và với thời gian ngắn như , hai khó xác định mối quan hệ thân mật.
Dù… lòng tôi, anh là một đặc biệt .
Giữa tôi do dự, Hạ Bắc Châu âm thầm cụp xuống.
“Không đâu, Tiểu Du.”
“Anh không có ý ép em.”
10
Tôi không ngờ giữa tôi và Hạ Bắc Châu sẽ có lúng túng như .
Chính là sau chủ đề đó.
Tuy cả hai đều cố gắng giữ nguyên cách ở bên nhau như trước.
Nhưng có một cảm giác kỳ lạ, đột nhiên hiện diện giữa chúng tôi.
Tựa vào cửa sổ sát đất nhà, tôi thấy có chút bực bội.
Rõ ràng Hạ Bắc Châu tốt, đối xử với tôi tốt, tôi khá thích anh ấy.
Nhưng tại tôi lại luôn cảm thấy việc ở bên anh ấy… vẫn quá xa xôi?
thất thần, mẹ tôi bỗng gọi điện tới.
bắt máy là giọng oang oang quen thuộc.
“Con gái ngoan của mẹ, dạo này con thật sự với Hạ Bắc Châu đấy à?”
Tôi âm thầm vặn nhỏ âm lượng.
“Vâng.”
Mẹ tôi bên kia dây thở dài một hơi rõ to.
“Con ơi là con, không với mẹ sớm hơn?”
Tôi chu môi.
“Con thì mẹ chắc tin .”
“Với lại bọn con thật sự nhau đâu, nên con mới kể.”
Mẹ tôi lập tức kích động.
“ ? Con lại muốn giấu mẹ nữa đúng không?”
“Con gái à, lần này mẹ hỏi kỹ lắm mới gọi con đấy!”
“Cái cậu Hạ Bắc Châu đó, thích con lâu lắm , thích đến mức c.h.ế.t sống lại luôn ấy! có chuyện nhìn trúng nhau chứ?”
Tôi c.h.ế.t lặng.
“Cái cơ?”
“Hạ Bắc Châu?”
“Thích con? Lâu lắm ?”
Mẹ tôi hừ hừ mấy tiếng liên tục.
“Đúng thế.”
“Lần này là do dì con không nhịn , hỏi thằng cháu họ của Hạ Bắc Châu tình hình hẹn hò với con ra , ai ngờ cậu kia mặt mày rầu rĩ là cậu của không , tự thế chỗ để , làm mẹ với dì con hết hồn!”
“Sau đó mẹ nhớ lại những lời con từng kể, nghĩ ngợi một chút thì thấy đúng thật.”
“Nhưng mẹ không nổi, Hạ Bắc Châu như lại giành đối tượng với cháu họ ?”
“Thế là mẹ liền khắp nơi tìm , nào là hỏi mấy bà bạn thân, nào là nhờ quen cũ, cuối cùng lần ra một chút manh mối.”
Tôi nghe choáng váng.
“Tìm mẹ?”
Mẹ tôi đầy đắc ý.
“Để mẹ kể nghe nhé.”
“Một bà dì bên nhà họ Hạ , Hạ Bắc Châu nhiều năm nay đều lạnh nhạt như nước, duy nhất có một lần có chút khác thường là vào một học kỳ đại học, con đoán là nào? Chính là con gái ngoan của mẹ biểu diễn múa lễ chào tân sinh viên, nổi tiếng khắp trường!”
“Về sau ảnh tốt nghiệp đại học, cậu ấy lấy hai tấm, một là của lớp , tấm kia con biết là của ai không? Chính là ảnh lớp của con gái ngoan nhà mẹ!”