Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

08

Buổi họp lớp cuối cùng diễn ra náo nhiệt, chúng tôi đặt một phòng VIP lớn trên tầng có tầm nhìn thoáng đãng. Phòng cạnh là nơi Chu Kỳ Niên tổng giám đốc đối tác ngồi.

Thẩm Thư Duyệt cũng nhận ra điều , bèn trêu chọc: “Thiếu gia nhà họ Chu giám sát cậu ?”

Tôi cầm ly rượu uống một hơi: “Không phải, anh ấy đi hẹn hò.”

Thẩm Thư Duyệt kinh ngạc: “Trùng hợp thế? Lại còn hẹn ở phòng cạnh?” rồi than: “ người ngồi một phòng VIP lớn thế đúng là lãng phí.”

kia, không biết Chu Kỳ Niên vừa nói chị tổng giám đốc bật vui vẻ.

Thẩm Thư Duyệt nhìn biểu trên mặt tôi rồi bật : “Được rồi, ai kia đã bắt ghen rồi. Phải là kiểu như chị tổng giám đốc kia mạnh dạn theo đuổi mới khiến cậu nổi máu ghen, chứ những cô nàng xem trước đây chẳng kích thích được cậu cả.”

Cô ấy bẹo má tôi một cái: “Có những người lỡ mất là cả đời. Cô bé ngốc, cậu thật cam ?”

Tôi cố giữ diện: “Không có cả, chính anh ấy nói là yêu qua mạng chẳng quan trọng .”

Thẩm Thư Duyệt mang một chồng rượu:

“Được rồi, quan trọng hay không, uống say vào sẽ biết thôi.

“Tớ biết cậu nhát gan, yêu qua mạng năm trời mới gặp mặt, giờ rõ ràng là thích rồi vẫn không hành động.

“Tối nay nhất định phải uống hết một thùng, nếu không người đàn ông cậu bỏ chạy thì xem cậu ai khóc!”

Nhưng còn chưa kịp Thẩm Thư Duyệt chuốc say tôi, thì ai đó đã say trước rồi lao đây.

ấy không biết ai đề nghị chơi trò “Thật hay Thử thách”, tôi không chơi, Thẩm Thư Duyệt cứ khăng khăng kéo tôi vào, còn ghé sát tai thì thầm đưa ra ý kiến: “Lát bị chọn thì cứ chọn thử thách, đi tỏ tình.”

Tôi hơi phản ứng dữ dội: “Lại tỏ tình ?”

Thẩm Thư Duyệt: “Đi tỏ tình với người cậu thích ấy, cùng lắm thất bại thì cứ nói là thử thách thôi.”

“Tống Nhát Gan, cơ hội ngàn năm có một, không nắm bắt thì hối hận đó!”

Ai nhát gan chứ, cứ chơi đi, ai sợ ai!

Nhưng kết quả là còn chưa kịp bắt trò chơi, Chu Kỳ Niên đã xông vào, kéo tôi đi luôn.

Thẩm Thư Duyệt kiểu dì già thỏa mãn, tiếp tục chủ cuộc vui: “Kệ cậu ấy đi, chúng ta tự chơi tiếp thôi!”

09

Chu Kỳ Niên say rượu, kéo tôi vào góc tường, đôi sắc bén thường ngày giờ trở nên mềm mại đầy tủi thân: “Lần em lại chơi trò nhận, muốn người nào từ mạng yêu ?”

“Cuộc sống đầy sóng gió, tối nay lại muốn một người cùng ôm chặt không rời?”

Tôi: “???”

Anh ôm chặt lấy tôi, giọng nói dần dịu xuống: “Hôm đó, anh ngồi ngay sau sofa các em, nghe hết toàn bộ cuộc trò … Cục cưng, đừng lừa anh.”

Giọng anh nghẹn lại, tay ôm tôi cũng run rẩy: “Em biết không, đó em nói với họ là em gặp phải không may, anh đã tin, tưởng em thật … không còn …”

Nước nóng hổi chảy trên cổ tôi, anh tựa vào vùng cổ tôi, tim tôi đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.

anh nghe thấy em trò , biết em chính là bạn gái anh trên mạng, anh không trách em. Anh đã chìm niềm vui việc lại được em, không có quan trọng hơn là em sống khỏe mạnh.”

“Em , nếu em không thích anh, em có nói. Anh thích em là đủ rồi, năm qua anh đã thật yêu em. Em biết đấy, dù anh là Chu Kỳ Niên, nhưng cũng chính là người em chọn, là người cùng em ôm chặt.”

Tôi rưng rưng nước : “Không phải là không thích anh. Chỉ là… em thật nhút nhát.”

Chu Kỳ Niên hôn nhẹ lên đôi tôi, kiên quyết nói: “Anh biết em lo lắng điều . Yên tâm, giữa chúng ta sẽ không ảnh hưởng gia đình đâu. Về phía ba mẹ anh, anh sẽ tự mình giải thích.”

Tôi nắm chặt tay anh, quyết tâm: “Em sẽ đi cùng anh.”

“Được rồi.”

Khi tình chúng tôi đang thắm thiết, chuẩn bị hòa quyện với nhau thì một giọng nói đầy trêu chọc vang lên: “Cô bé, thật bỏ anh ấy ?”

Tôi hơi xấu hổ, đẩy anh ra một chút, nhưng nhìn thấy ánh tổn thương anh lại không nỡ, vội vã an ủi: “ em đi lấy túi đã.”

Vừa quay vào, tôi thấy một nam sinh đang tôi.

Chu Kỳ Niên đứng ngoài cửa phòng VIP, nam sinh đó nhìn tôi rồi dừng lại, rụt rè nói: “Tôi vừa chơi trò thật thật dạ, năm trước tôi chưa kịp thổ lộ, hôm nay tốt nghiệp rồi, tôi muốn nói tôi thích cậu, Tống Ngữ.”

Tôi nhớ lại, năm trước khi chơi trò , mọi người đều ủng hộ tôi theo đuổi bạn thân, nhưng tôi lại không chọn cậu ấy.

Thực ra, tôi thấy tiếc vì không đáp lại xúc cậu.

Nhưng tôi phải ơn cậu ấy, vì nhờ có cậu, tôi mới có câu tình yêu sau với Chu Kỳ Niên.

Tôi: “Xin lỗi, tôi có bạn trai rồi.”

Nam sinh đó thoải mái: “Xin lỗi vì đột ngột nói ra, chúc cậu hạnh phúc.”

10

Vào 10 giờ tối, tôi Chu Kỳ Niên đang đi dạo sông.

Anh say rượu, nói không ngừng suốt đường đi:

“Dù chúng ta bắt từ trò chơi, từ trò thật thật dạ, nhưng ơn em vì đã chọn anh ngay từ .

“Em có nhiều bạn, nhưng số đó, em lại chọn anh, chắc chắn anh là người đặc biệt em…”

, còn bát mì đó, lần trước anh không được ăn, lần sau em cho anh ăn được không, bé cưng?”

“Còn , lần leo núi đó, anh bảo người ta hợp tác với mình diễn một vở kịch, mặc dù tức giận vì em đẩy anh cho người khác, nhưng khi người khác chê bai anh, em là người tiên đứng ra bảo vệ anh. đó anh biết, em có anh .”

“Mặc dù hôm nay là tổng giám đốc Tôn mời anh, nhưng là anh chọn địa điểm. Anh không có mối quan hệ mập mờ với cô ấy, vừa anh đã nói thích em. Hơn , bạn thân em nói buổi tụ tập có người thích em, anh lo em sẽ bỏ chạy… Em sẽ không bỏ chạy đâu phải không?”

“Nếu em bỏ chạy, anh phải sao? sao được vợ?”

Tôi nắm tay anh, nói: “Chu Kỳ Niên, anh thật là người cuồng yêu .”

Anh nhìn tôi, thản nhiên: “Đúng vậy, anh yêu sâu sắc.”

“Anh thích chơi game với em, thích trò với em, thích chia sẻ mọi thứ với em… Anh thích em, Tống Ngữ.

“Đó là loại thích xuất phát từ trái tim, không kiểm soát, không ngừng nhớ thương.”

“Nhưng em có thấy anh phiền không? Em đã nói, không nối kết anh ngoài đời thật mạng xã hội…”

“Nhưng thật ra, anh chính là người đó, không sao đâu.”

“Em yêu, em thích anh kiểu nào, anh sẽ thay đổi trở thành người em thích.”

Tôi dừng lại, nhìn thẳng vào anh: “Trước đây là em sai, xin lỗi. Chu Kỳ Niên, anh cứ là chính mình, sau em sẽ chủ động khám phá yêu những phần tuyệt vời anh.”

Trước mặt người khác, Chu Kỳ Niên luôn lịch , nhưng ở tôi anh lại như một chú chó đáng yêu. Trước đây tôi bị mù quáng, không hiểu được khác biệt đó, nhưng bây giờ tôi thật yêu anh.

“Vậy… anh có hôn em không?” Anh nhìn tôi với ánh đầy lo lắng mong chờ.

Tôi nhanh chóng hôn nhẹ anh một cái.

Anh liếm môi, nhìn tôi chằm chằm, toàn thân tắm mình làn gió mát buổi tối.

Gió đêm như thì thầm yêu đương với mặt trăng, còn anh lại thì thầm với tôi: “Em yêu, anh yêu em.”

– Hết –

Tùy chỉnh
Danh sách chương