Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Là con tiện nhân gạt ta, nên ta mới đối xử với nàng như .
“Tiểu Vân, ta nàng từ nhỏ đã thích ta, vì bị tổn thương mới chọn cách lùi bước. Cho ta một cơ hội, ta sẽ bù đắp cho nàng. cần nàng cho ta một cơ hội.”
Ta nghe mà mơ hồ: “Ta không hiểu ngươi gì, nhưng ta chưa thích ngươi là sự thật.
“ không vì mẹ ngươi nuôi ta nhiều năm, ta đã không nhẫn nhịn ngươi lâu .”
Tạ Kim Ngôn sững người, không tin nổi: “Ngần năm, nàng chăm sóc ta chút một, là vì đang nhẫn nhịn ta sao?”
Ta chân thành gật đầu: “Ngươi thật sự rất đáng ghét. ngươi đỗ trạng nguyên là ta vui nhất, vì cuối cùng cũng không chịu đựng tính khí tồi tệ của ngươi nữa.”
9
Lần này Tần Vũ tới cầu thân không thuận lợi.
Tạ Kim Ngôn danh nghĩa huynh trưởng, muốn đưa ta kinh tìm phu quân xứng đáng hơn.
Tất cả sính lễ Tần Vũ mang đến đều bị hắn ném ra ngoài.
Lần này hắn dẫn theo mấy tên tuỳ tùng, thấy Tần Vũ không chịu nhường liền sai người động thủ.
Tần Vũ tuy võ, nhưng thủ hạ của Tạ Kim Ngôn ra ác độc, trên người chàng đã chi chít thương tích.
Ta giận đến run người, vớ lưỡi liềm gần cửa, quát lớn: “Tạ Kim Ngôn, Tần Vũ hôm nay mất dù một sợi tóc, ta nhất định g.i.ế.c ngươi!”
Tần Vũ đang vung quyền cũng khựng lại, ánh sáng nhìn ta: “Tiểu Vân?”
Ta trao cho chàng ánh yên , Tần Vũ như được tiếp thêm sức mạnh, khí thế bừng bừng như muốn đánh thêm ba trăm hiệp nữa.
Tạ Kim Ngôn thấy ta cầm d.a.o dọa hắn, đôi đỏ hoe: “Hắn là một tên thôn phu, sao nàng có thể đối xử với hắn như ?”
Nghe ta cười lạnh: “Tạ Kim Ngôn, ta ơn ngươi đã tác hợp cho chúng ta nữa kìa.”
Khoé môi Tạ Kim Ngôn chầm chậm hạ xuống, sắc âm u đến đáng sợ.
hắn không bám ta như chó điên, ta đã không cần lôi chuyện cũ ra.
Tâm tư của tuổi trẻ vốn nhạy , tự ti. là con gái thương nhân giàu có nổi danh trong trấn, nàng thích Tạ Kim Ngôn khiến hắn vừa mừng vừa tự ti.
Huống chi người trong trấn đều ta là dâu nuôi của hắn, muốn đáp lại tình của , hắn dứt khoát loại bỏ ta khỏi cuộc đời hắn.
Năm ta mười sáu tuổi, suýt bị đám côn đồ kéo vào bụi lau cưỡng bức, đúng lúc đó hắn có cơ hội.
ta bị kéo đi, rõ ràng nhìn thấy hắn đang đứng không xa, tròn hoảng sợ nhìn phía ta.
Ta gào cầu cứu Tạ Kim Ngôn, ngờ hắn do dự lùi lại mấy bước rồi kéo chạy mất.
chân ta bị khống chế, mùi hôi tanh từ thân thể gã đàn ông kia khiến tế bào trong người ta run rẩy.
Không ta tuyệt vọng đến mức nào, thậm chí đã chuẩn bị liều c.h.ế.t cùng bọn chúng.
Đúng lúc , một bóng người mạnh mẽ như báo sư tử lao tới, tên côn đồ bị chàng quật ngã.
Tiếng kêu gào vang dội, ta ngã vào một vòng ấm áp rắn chắc.
Đó là lần đầu tiên ta gặp Tần Vũ, chàng giận dữ hơn cả ta, lạnh lùng giẫm chân đám côn đồ, giọng trầm đáng sợ: “ hôm nay chuyện này mà truyền ra, các ngươi đừng mong sống.”
bọn côn đồ bỏ chạy, gương dữ tợn của chàng bỗng trở nên lo lắng bối rối.
Ta lau nước , khẽ ơn chàng.
Có lẽ sợ ảnh hưởng đến danh tiết của ta, chàng đợi đến đêm xuống mới đưa ta .
Đêm , ta nằm trên lưng chàng, dưới ánh trăng dịu nhẹ ngắm nhìn gương nghiêng kiên nghị của chàng.
Hơi thở ta phả nhẹ cổ chàng, chẳng mấy chốc vành tai cổ chàng đã đỏ rực.
Hôm đó , ta Tạ Kim Ngôn ngầm hiểu rằng sẽ không nhắc lại chuyện này.
Giờ ta cố ý phơi bày tất cả, vạch trần bộ hèn hạ của hắn dưới ánh sáng, hắn như không chịu nổi, siết chặt nắm biện minh: “Ta không cố ý chạy trốn, ta… ta định đi báo quan!”
“Thế ngươi báo chưa?” Ta nhìn hắn đầy khinh miệt.
Môi Tạ Kim Ngôn run rẩy một lúc lâu: “Là con tiện nhân không cho ta báo. Nàng danh tiết của nàng đã mất, để lộ ra khiến nàng khó chồng.”
Ta cười khẩy: “ ta ơn hai người đã suy nghĩ chu đáo. không có tốt của các ngươi, ta với Tần Vũ có đã chẳng gặp nhau.
“Giờ nhân duyên giữa ta Tần Vũ là do chính các ngươi tác thành.
“Tạ Kim Ngôn, ngươi chưa hài sao?”
10
ta Tần Vũ thành thân, Vương mang đến cho ta một hòm đầy châu báu vàng bạc, là quà mừng cưới.
Tần Vũ vừa nhìn đã là gửi, lập tức bảo mang tiền .
Vương cười gượng: “Tiểu Vân à, có thể giận cũng được, chớ nên giận tiền bạc.”
Ta thấy cũng có lý, liền dỗ dành Tần Vũ nhận .
Tối hôm đó, Tần Vũ đỏ ửng, cứ nằng nặc đòi ta thực hiện lời hứa ban .
Ta chưa nghĩ người trong ta luôn thuần hậu như Tần Vũ lại có thể biến hóa ra nhiều chiêu trò như .
Tiếng xích sắt leng keng dưới chân vang suốt cả đêm.
ta trong cơn mê man bám chặt bắp rắn chắc của chàng, thì nghe tiếng cười trầm thấp bên tai: “Tự mình nhận có kích thích hơn nhìn không?”
Ta bị va đến mức không nên lời, trong lại nghĩ: Tần Vũ quả là cao thủ giả heo ăn thịt hổ.
Sau thành thân, cứ cách một thời gian, Tạ Kim Ngôn lại quay , lượn qua trước hai vợ chồng ta.
Ta đã sớm dọn khỏi cũ họ Tần, cùng Tần Vũ mua một căn nhỏ trong trấn.
Mỗi , ta mang dụng cụ ra đồng làm việc, Tần Vũ thì đi dạy ở tư thục.