Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4.
Sau khi vào làm, đúng như tôi dự đoán – khả năng giao tiếp của cô ta rất .
Chưa đến hai tháng, trong giới làm ăn ai cũng biết công tôi có một cô lễ tân xinh đẹp . Có Tổng giám đốc Triệu, một đối tác lâu năm, gọi điện đến văn phòng:
“ Tình, có dịp nhớ dắt cô lễ tân nhà đi ăn cùng bọn em một bữa nhé!”
Tôi cười đùa:
“Anh Triệu trước giờ có bao giờ thất bại trước phụ nữ, còn phải nhờ tôi làm cầu nối sao?”
Anh ta ngượng ngùng cười:
“Đừng nhắc nữa, tôi cứ tưởng như cô gái khác, tặng ít son, ít trang sức, dỗ vài câu là xong. Ai ngờ cô bé cứng , tôi tặng cả chục thùng dầu đến WeChat còn chưa xin được.”
Tôi chợt ra điều đó, liền gợi ý:
“Chắc là anh chưa đúng gu rồi. hôm trước tôi nghe cô than rằng mãi không mua được mẫu túi Chanel mới ra . Hay anh thử đánh vào chỗ đó xem?”
Tôi còn chưa nói hết câu thì Vương Minh Tuấn đã trận lôi đình, hất tung xấp tài liệu trên bàn, ly trà nóng đổ ào xuống sàn, bắn tung tóe dưới chân tôi.
Anh ta trừng quát:
“Em đã làm xong việc chưa còn ở đây tán nhảm những chuyện vớ vẩn?”
Tôi ngớ người rồi cười – Vương Minh Tuấn nào keo kiệt tiền bạc. Chắc lại đến khoản nợ bên công Tổng giám đốc Triệu vẫn chưa thanh toán nên mới cố tình diễn trò giận dỗi.
Tôi nhân cơ hội, vừa dỗ vừa gọi nhắc Tổng giám đốc Triệu nhanh chóng thanh toán.
Sau đó tôi cúi xuống lau vết trà, rồi đứng sau lưng Vương Minh Tuấn xoa bóp vai cho anh ta, định nói vài lời xoa dịu.
Chỉ là, tay tôi chạm đến cổ áo phía sau, tôi bỗng thấy một vết đỏ rõ rệt – đầy ám muội.
Tay tôi khựng lại.
Anh ta ngả người trên ghế, giọng nói dịu đi:
“Đừng dùng mỹ nhân kế nữa. Tổng Triệu không đáng tin, đừng hại cô bé .”
Tôi giữ giọng bình thản, hỏi lại:
“ nào anh bắt quan tâm vậy? Không phải trước đây anh còn chê bai cô ta sao?”
Anh ta nhắm , đáp mơ hồ:
“Dù thế nào thì cũng là người của anh. Không muốn để rơi vào tay người khác.”
Câu đó khiến tôi lạnh người. lời nói , tôi nghe ra một tầng nghĩa hoàn toàn khác.
5.
ngày sau, tôi đến công , tình cờ gặp .
Vừa nhìn thấy chiếc túi Chanel trên vai cô ta, tôi lập tức hỏi như vô tình:
“ , túi mới à? Tôi nhớ cái khó mua lắm đúng không?”
Cô ta cười hồn nhiên:
“ Tình tinh . Cái túi đúng là khó giành, may trai em có người quen, giữ lại giúp.”
Hôm đó cô ta mặc một bộ đồ trắng kiểu trung hiện đại, tóc buộc đuôi ngựa cao. Tôi bị thu hút bởi chiếc vòng cổ ngọc trai màu kem trên cổ cô – bóng mượt, tròn đều, cực kỳ bắt .
Chợt nhớ lại chuyện trước đây, Vương Minh Tuấn từng nhiều nói tôi rằng anh có người ở Nam Hải chuyên buôn ngọc trai, hứa sẽ chọn giúp tôi một chuỗi đẹp để đeo.
Nhưng cuối cùng, anh ta chỉ mang về vài viên to nhỏ lẫn lộn, bảo là “tự nhiên 100%”, bảo tôi mang ra tiệm khoan lỗ làm khuyên tai.
lòng nói, đó tôi đã hơi thất vọng – vừa nhỏ, vừa xấu, không bằng mẫu tôi từng đặt trên mạng.
trước tôi Vương Minh Tuấn cũng rành về ngọc trai hay trang sức, nên dù là vài viên trông có đặc biệt, tôi vẫn trân trọng cất giữ, vì cho rằng tấm lòng mới là điều quan trọng.
Nhưng bây giờ lại, viên đá nhỏ đó có lẽ chỉ là món quà xã giao cho có.
Những viên sự đáng giá… cuối cùng đã rơi vào tay ai?
Cô ta thấy tôi cứ nhìn chằm chằm, sắc bỗng sa sầm.
“ Tình, lẽ đang em là loại thích chiếm lợi à? Dù trai em giúp kết nối, nhưng tiền mua là em tự trả. Em đâu cần dựa dẫm đàn ông, cũng phải không có tiền.”
Cô ta như để chứng minh điều , cố tình điện thoại ngay trước tôi, khoe lịch sử thanh toán.
Tôi liếc qua, nhìn thấy trên giao WeChat của cô ta, người liên hệ được ghim lên là một hình đại trông khá ngớ ngẩn nhưng lại rất quen .
Tin nhắn cuối là một câu nũng nịu:
“Được ~ Anh là tuyệt nhất!”
Tôi quay đi, nhạt giọng:
“Không cần cho tôi xem. Tiền nong giữa hai người thế nào, liên quan đến tôi chứ?”
6
Tôi cầm điện thoại lên, tìm lại tài khoản phụ đã lâu không dùng của Vương Minh Tuấn.
Ảnh đại là cái hình ngớ ngẩn kia — cái đang cười toe toét.
Như thể đang chế nhạo tôi: Đồ ngu!
Hồi mới cưới, tôi từng nài nỉ chồng avatar đôi mình.
Anh ta hờ hững chối:
“WeChat của anh toàn là khách hàng công , thế nhìn thiếu chuyên nghiệp.”
Sau đó vì không chịu sự đeo bám của tôi, anh lén lút ảnh đại ở tài khoản phụ, giống tôi.
Tôi khi đó còn thấy hành động vụng trộm yêu đương đáng yêu đến mức muốn khoe khắp nơi.
Nhiều năm đã trôi qua, avatar của tôi đã đến cả trăm .
Còn tài khoản phụ của anh, vẫn dùng ảnh đại đôi tôi ép anh ngày .
Đồng hồ phòng khách chỉ đúng chín giờ tối, Vương Minh Tuấn vẫn chưa về.
Trang cá nhân của liên tục cập nhật hai trạng thái mới.
Bảy giờ, cô ta cười rạng rỡ trong nhà hàng riêng biệt, trước là một chiếc bánh kem tám inch.
Kem đỏ dòng chữ: “Kỷ niệm năm yêu nhau.”
năm. năm…
Cụm như giội thẳng máu lên tôi.
Chúng tôi mới cưới được năm năm, bọn họ đã lén lút nhau suốt năm.
Rốt cuộc trên đời , điều là ?
Bảy giờ rưỡi, Vương Minh Tuấn gọi điện cho tôi, nhẹ nhàng hỏi có muốn ăn món bánh quế hoa ở khu phía Nam không.
Ngữ điệu vẫn kiên nhẫn, dịu dàng như mọi .
Tám giờ mười lăm, anh nhờ shipper mang bánh đến tận cửa.
Còn họ — đã cùng nhau đến trung tâm thương mại mua sắm.
Bài đăng thứ hai của :
Trên tay cô ta đeo một chiếc vòng Cartier.
“Người yêu sự sẽ không đợi mở miệng xin.
Anh chưa từng khiến tôi phải ghen tị ai.”
Chín giờ năm mươi lăm phút.
Tính tôi về nhà, đã tròn năm tiếng.
Tôi làm bảng tổng hợp tiến độ, đối soát công nợ từng khách hàng.
Gửi tin nhắn cho đối tác còn nợ tiền, nói rằng tài chính công gặp chút trục trặc, hiện tại cần gấp dòng tiền, yêu cầu họ chuyển khoản tạm thời vào tài khoản cá nhân tôi, tôi sẽ trừ luôn thuế ra trong hóa đơn.
Sau đó tôi cắm thiết bị bảo mật điện tử vào máy, rút toàn bộ tiền trong tài khoản công , chuyển vào tài khoản của mình.
Tiếp đến, tôi nhờ luật sư soạn đơn ly hôn, gửi thẳng vào email của Vương Minh Tuấn.